Em muốn được ngồi cùng anh, dựa vào vai anh.
Em muốn thì thầm cùng anh, bao nhiêu nỗi niềm.
Em muốn dịu dàng ôm anh, giống như những ngày xưa,
giống như những ngày mà ta vẫn còn yêu nhau.
Khoảnh khắc từ ngày yêu anh, em ngập tràn hạnh phúc.
Mới biết ngày là nhung nhớ , mới biết đêm để mộng mơ.
Em ước mình sẽ mãi mãi, ấm áp trong vòng tay anh,
cùng nhau đi hết đoạn đường yêu thương ...
Có lẽ anh và em xa rời nhau là định mệnh.
Có lẽ sau giấc mơ, không đẹp như những điều ta luôn vẫn chờ.
Đôi tay em nhỏ bé, giữ anh tháng năm qua.
Nhưng anh là cơn gió, làm sao có thể ôm trọn?
Có lẽ anh và em bây giờ đã là kỷ niệm.
Có lẽ mỗi bước chân không còn ai đi cùng em bên tháng ngày.
Chẳng còn những vòng tay, chỉ còn nhớ thương đong đầy.
Hy vọng thời gian dần qua sẽ giúp em quên, quên đi hình bóng anh...