CHIỀU NƯỚC LŨ: NGUYỄN HOÀNG THÚC.
Anh về quê em mưa sa giông chiều nước lũ, bầu trời âm u xuồng ba lá chắn nơi neo, tìm người em yêu cô hàng xóm thuở năm nào. Cây trứng cá chung rào bao kỉ niệm thời thơ ấu.
Bây giờ em đâu sao quanh đây toàn nước lũ, đường vào phong ba làng quê tan tát điêu linh, tìm người em thơ xưa cùng cấp sách chung trường cây trứng cá trôi rồi nay biết tìm em nơi đâu.
Nước lũ dâng cao gieo đau khổ nghẹn ngào, nươc lũ tuôn trào làm vườn hoang sơ xác, nước lũ vô tình mang hình hài tan tóc, em ơi biết em phương nào để ngõ hồn anh tê tái.
Cây cầu tre năm xưa hai bên đồng lúa trổ, mà giờ nơi đây buồn hiu hắt ướt mi môi, rào nhà chung sân đâu tàn trứng cá em ngồi, cơn lũ cuốn đi rồi đau xót này anh sao nguôi.