Đừng ví em là biển, sâu thẳm và bao la, thuyền nan em bé nhỏ, không xa được bến bờ.
Đừng ví em là biển, nước mặn chát chân trời, giữa mênh mông vẫn khát, không uống được anh ơi.
Đừng ví em là biển, ngàn năm sóng xô hoài, suốt cuộc đời không gặp, bến bờ là tàn phai, vị mặn dâng cho đời, buồn vui đầy lại vơi.
Em không là biển khơi, em chỉ là em thôi, đừng ví em là biển,càng sống càng cô đơn, mỗi năm ngàn trận bão, tan nát cả tâm hồn.
Em không là biển khơi, bến bờ nằm khắp muôn nơi, mà lòng em chỉ muốn, của 1 mình anh thôi.
Đừng ví em là biển, em chỉ là em thôi.