Con đường về sao bỗng cô đơn
Chợt khiến cho tôi thấy nhớ hơn
Từng giây phút môi kề bên môi
Trao ngàn môi hôn khi bóng đêm dần buông.
Ngỡ đâu rằng sẽ chẳng phôi phai
Và ngỡ đôi ta mãi không chia xa
Bỗng chốc đã vỡ tan, tình yêu ôi lỡ làng
Vì sao ra đi chẳng câu biệt ly, người yêu dấu hỡi.
[ĐK:]
Lạc trong nỗi đau, tìm hoài chẳng thấy đâu
Lời hẹn ước bên nhau dài lâu
Đã theo người ra đi quá mau.
Để ngàn vấn vương, giờ là những vết thương
Làm sao để có em đây người ơi
Khi bóng dáng em nay đã tan theo mây trời
(Từng đêm hoài trong cơn mơ, hoài mong nhớ).