Những cánh hoa bạt ngàn đồi núi từng nở vì ai?
Là ánh mắt ai đã giữ chân mùa xuân ở lại?
Những hạt bụi không nhìn thấy kia, có ai nhớ chúng đã rời đi
Có ai nhớ chúng mệt mỏi và dừng chân ở đám mây nào?
Đến đi! Đến đi!
Ngóng về phía Bắc trường thành kia
Đến đi! Đến đi!
Nhớ căn gác bên bờ suối, ánh trăng ùa vào lòng, những cánh hoa nở đôi bờ
Chiếc váy đung đưa theo điệu múa
Nhớ những khe núi xanh thẳm
Tuyết trắng che phủ
Tôi gửi lại lời nhắn trên trang giấy
Chỉ chờ gió thổi tới
Màu vẽ khắc họa biển mây
Đẹp đẽ như được phủ màu, vẩy mực
Thấp thoáng thấy nàng theo gió mà tới
Những cánh hoa bạt ngàn đồi núi từng nở vì ai?
Là ánh mắt ai đã giữ chân mùa xuân ở lại?