MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG
Nhạc: Nguyễn Ngọc Tài
Thơ: Đông Nguyễn
Mẹ ru con ngọt ngào ca dao, mẹ ru con bên dòng sông êm đềm quê nội, con lớn lên như cánh diều trong chiều lộng gió, con thương quê mình thoang thoảng hương cau. Rồi bao năm qua vẫn hình bóng ấy mẹ già, vẫn đôi mắt buồn cho con tươi trẻ lung mẹ thêm còng cho con thẳng tương lai.
Mẹ hiền quang gánh đường xa, là bến quê cho thuyền con neo đậu là nắng đỏ lưng đèo che chắn bão giông, con đi xa nhớ bến đầu sông mẹ ơi bến ấy mênh mông, một đời ngọt đắng tình quê, mẹ ơi con của mẹ đã về mẹ ơi.