Thức đến đêm nay,chẳng nhớ đến em đã thức bao ngày
Chỉ nhớ hôm qua,em đã xoá một phần kí ức của ngày qua...
Màn đêm cũng buồn,cũng thấy chán gương mặt em
Đừng buồn chi nữa,vì người đã quá khác khi xưa
Có thể bên em. Anh thấy vui hơn lúc một mình
Nhưng trong tâm trí anh đang nghĩ ji,vì sao cứ mãi luôn lặng thinh???
Biết rằng em sẽ phải bước đi không câu từ biệt
Đừng buồn anh ơi,vì em cũng cẩm thấy tiếc
Em biết anh đã mệt nhoài,bởi vì bên em anh không bằng ai
Vậy thì thôi anh cứ bước đi chẳng cần em phải nói câu biệt ly
Biết chia tay nhau em sẽ rất buồn
Biết đêm qua đêm em sẽ thấy nhớ
Biết sao người ơi,em không muốn cứ phải đau lòng