Ngày nào em đến, áo em màu trinh
Áo xinh là xinh, áo em trong trời buồn
Là gió, là bướm, là hoa, là mây chiều tàn
Ngày nào em đến, nón em cầm tay
Nón em màu mây, nón em sao thẹn thùng
Kề tai để nói, cùng anh một câu chuyện lòng
Có bao giờ, xóa nhòa, tà áo trắng
Hình dáng, người em, không ngóng chờ
Một bài thơ, đẹp thêm, tình duyên trên nón em
Rồi từ hôm ấy, nón em làm thơ
Nón em dệt mơ, đã ghi trong cuộc đời
Hình bóng người em, mà anh ngàn năm đợi chờ