Họa lên cho bầu trời đêm cô đơn một vầng trăng sáng.
Rồi họa lại tôi dưới ánh trăng ấy đang một mình hát vang.
Họa một song cửa sổ cho căn phòng trống rỗng mà lạnh lẽo.
Lại họa thêm một chiếc giường nằm.
Họa một cô gái ở bên cạnh tôi.
Còn họa một tấm chăn có viền hoa đăng.
Họa thêm bếp lò cùng với củi đun.
Ở nơi ấy chúng ta sẽ sống bên nhau mãi mãi.
Họa một đàn chim nhỏ vây xung quanh tôi.
Lại họa thêm núi xanh cùng với sườn đồi.
Họa lên sự yên tĩnh và hiền hòa
Cơn mưa nhỏ nào lất phất rơi trên cánh đồng.
Họa một chiếc cầu vồng mà em có thể chạm tay tới được.
Trong bức họa có bầu trời sao tôi vĩnh viễn sẽ không lụi tàn.
Họa thêm con đường nhỏ vô tận bằng phẳng mà quanh co.
Nơi cuối con đường ấy có người đã chìm trong giấc mộng.
Họa lên dáng vẻ điềm tĩnh của mẹ.
Còn cả cục gôm có thể xóa đi những tranh chấp vụn vặt.
Họa ra lương thực cho bốn mùa no đủ.
Đời người nhàn nhã từ ấy chẳng có nỗi muộn phiền.
Tôi không có cục gôm xóa đi được những tranh chấp ấy.
Chỉ có một cây bút họa lên nỗi cô độc.
Ánh trăng của bầu trời đêm kia cũng chẳng còn tỏa sáng.
Chỉ có một cậu bé ưu sầu đang hát mà thôi.
Muốn họa cho bầu trời đêm cô đơn một vầng trang sáng...