Đêm khuya trăng mơ mắt trông về nơi cõi xa mờ,
Nơi xa xăm kia tôi say nhìn quê cũ dấu yêu.
Ôi tình quê hương nơi chốn xưa có người mẹ hiền,
Tóc màu hoa bạc chiều chiều mắt ngấn lệ vì con.
Ra đi con dâng đời cho gió sương,
Quê người ngồi nhớ đến ngày vui qua.
Gió chiều thường nhắc khúc ca biệt ly,
Cố nhìn quê cũ lẫn trong sương mờ.
Mẹ ơi! Ra đi đời con sá chi,
Mơ ngày ngồi dưới ánh đèn lâm li.
Bên mẹ thường hát khúc ca ngày đi,
Ai ngờ rồi cũng đến phút phân ly.
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ ơi...!