Đà Lạt hoàng hôn, sương giăng khắp lối
Sương hôn lên nhẹ, tóc em thơm nồng
Chiều nào song đôi, quanh hồ Xuân hương
Ấm áp lạ thường, dù đã vào đông
Đà Lạt ngàn thơ, vang trong tiếng gió
Đôi ta hẹn thề, tiếng chuông giáo đường
Giờ này phai dấu, con đường năm xưa
Áo xanh nhạt màu, tình cũ nơi đâu
Hồ Than Thở, cứ vang vọng, lời than trách tình
Đồi thông ngẩn ngơ, thương tiếc đôi ta
Trăng cao thẩn thờ, mơ mộng vỡ tan
Ngày vắng, tiếng nói cười, của em ngỡ ngàng
Lòng anh xốn xang, suy nghĩ miên man
Hương xưa vẫn còn, loạn nhịp trái tim