Sáng tác : Nguyễn Văn Chung
Khi em nhìn vào trong chiếc gương nhỏ
Bỗng nhiên em nhận ra
Ánh mắt chẳng còn mang những nỗi buồn
Lúc anh vừa xa
Em vô tình nhìn qua những khung hình khắc ghi bao ngày vui
Đó chỉ còn là những ký ức xưa mà thôi
ĐK
Và em biết rằng mình đã xa rồi thế nhưng lòng em
Vẫn mong thấy nụ cười của anh dù không phải dành cho em
Em sẽ nhớ tình yêu em đã có với anh
Em sẽ nhớ những giờ phút đầu mình gặp nhau
Em sẽ nhớ lúc vui em sẽ nhớ đến anh
Như kỉ niệm đẹp nhất trong cuộc đời