Bỏ phố lên rừng em là THANH NIÊN XUNG PHONG
Tuổi hai mươi mắt nhìn chi cũng đẹp
Gửi lại khoảng trời khung cửa hẹp
Theo mùa xuân nghe suối hát sau lưng
Bỏ phố lên rừng em là THANH NIÊN XUNG PHONG
Em là cây, hay cây dâng nhựa sống
Đất nói hộ em bằng mầm xanh ước vọng
Cây vì đời vươn dáng đứng song song
Chiều Đắk Nông mưa sao xuyến bâng khuâng
Có hẹn đâu cánh lan thơm triền dốc
Anh tặng hoa em nhận thêm ánh mắt
Đêm đầu ở rừng thức trắng với sao
Ngồi lại bên nhau giữa nắng nông trường
Gió nơi đâu bay về hương kỉ niệm
Đắk Nông nhuộm lòng em mùa lan tím
Nơi lần đầu thương lắm áo xung phong.