Từ đây xa cách khó
Mong có ngày gặp lại
Cầm Giang nàng hỡi
Sao trời chia cách đôi ta
Khắc sâu ân tình,
Dù chết vẫn không hề quên
Trần lang anh hỡi có
Mong có ngày gặp lại
Đôi ta dù chết nhưng
Lòng ta mãi bên nhau
Cúi xin thánh hoàng
Đừng cách chia đôi tình ta.
Cẩm Giang ơi, cho dù mặt đất
Này sụp đổ tan hoang
Và vầng dương kia tắt
Lịm đi giữa vùng trời giông bão
Nhưng tình cảm hai
Ta trọn đời chung thuỷ
Thì đừng nói tiếng biệt ly
Cho lòng anh tan nát
Đừng khóc nữa em ơi
Dẫu biết giờ đây tình yêu
Đôi ta mỗi người mỗi ngả
Nhưng không bạo lực
Nào ngăn cách được
Tình yêu đôi ta
Trọn đời chung thuỷ
Thì đừng nói tiếng biệt ly
Cho đứt đoạn mối tơ lòng.
Chúng ta cùng nắm tay
Nhau đi suốt quãng đường trần
Cho dù người ta có
Dùng uy quyền bạo lực
Nhưng không thể nào
Ngăn cách được tình ta.
Cẩm Giang ơi, đường đời
Còn nhiều nỗi gian truân
Mà hai ta đã bị nhận
Chìm trong ngang trái
Nếu kiếp này mình
Không được sống cùng nhau
Thì xin hẹn lại kiếp sau
Mình bền duyên tơ tóc.
Trần lang ơi chỉ
Xin một lần yêu
Mà trời cao đày đọa
Vậy thì chiếc áo cô dâu
Em xin trả lại cho anh
Cẩm Giang ơi,
Đừng vội vứt trả
Lại chiếc áo cô dâu
Làm chi cho thêm
Đau lòng chú rể
Rượu ly bôi chưa uống mềm môi
Sao đêm hợp cẩn
Trời đã vội cách chia
Cho người vội vắng xa người
Thôi còn gì nữa đâu
Mà ao ước trong đời
Chiếc thuyền con chưa
Xuôi dòng về bến đỗ,
Đã bị nhận chìm
Trong bão tố phong ba
Còn gì nữa đâu một
Đám cưới làng quê,
Chú rể cô dâu thẹn
Thùng trong áo mới
Gái trai làng lặng lẽ
Nhìn nhau thầm nói,
Ôi đám cưới nghèo,
Mà họ đẹp làm sao.