Ta chẳng thể cất tiếng oán than
Nhưng nỗi đau nơi trái tim lại nhức nhối
Dù có cố gắng không bận tâm
Hình ảnh nàng vẫn chập chờn trong tâm trí
Ta không biết mình đang ở đâu và đang làm gì
Nỗi sợ hãi cứ bủa vây, lồng ngực nhức nhối khiến ta không thể thở
Muốn rời khỏi nơi đây, muốn thét lên và khóc thật lớn
Thời gian càng qua đi, nỗi đau nơi trái tim thêm nhức nhối
Ta rất muốn tựa vào vai nàng và thiếp đi trên đôi vai ấy dù chỉ một lần
Như tất cả vạn vật đều ngưng lại
Dù có thét gào bằng tất cả con tim cũng chẳng thể có được nàng trong vòng tay
Ta không biết có thể làm gì cho nàng nên làm như thế nào
Nỗi sợ hãi cứ bủa vây, lồng ngực nhức nhối khiến ta không thể thở
Muốn rời khỏi nơi đây, muốn thét lên và khóc thật lớn
Thời gian càng qua đi, nỗi đau nơi trái tim thêm nhức nhối
Ta rất muốn tựa vào vai nàng và thiếp đi trên đôi vai ấy dù chỉ một lần
Như tất cả vạn vật đều ngưng lại
Dù mọi người có nói ta không thể làm theo ý của mình
Trái tim này vẫn chưa lúc nào thôi nhớ đến nàng
Ta không thể để nàng rời xa, muốn thét lên và khóc thật lớn
Thời gian càng qua đi, nỗi đau nơi trái tim thêm nhức nhối
Ta rất muốn tựa vào vai nàng và thiếp đi dù chỉ một lần
Như tất cả vạn vật đều ngưng lại trong vòng tay ôm của nàng