hôm nay mình ngồi đây vui quên tháng ngày
cất tiếng hát để xóa tan đắng cay trần gian
đàn ngân tiếng ca
mọi gian khó bỗng như xóa nhòa chỉ còn lại những yêu dấu nhiệm màu
bên anh em hồ hởi với ôm cả bầu trời
chẳng dám hét lớn bởi cứ lo đó chỉ là mơ
ngày ngày em ngẩn ngơ và trông bóng bóng anh từng giờ
như câu ca hôm nào anh đã trao
anh có biết có biết
em sẽ mãi thắm thiết yêu anh như thuở ban đầu
rồi mai anh đi xa theo chân cuộc tình lạ thì em cũng vẫn thiết tha
em vẫn biết vẫn biết
em sẽ vẫn nuối tiếc khi để anh trong tay người
nhưng em luôn sau anh
yêu anh thật êm đềm
vì dù sao em chỉ cần anh vui
hôm nay mình ngồi đây vui quên tháng ngày
cất tiếng hát để xóa tan đắng cay trần gian
đàn ngân tiếng ca
mọi gian khó bỗng như xóa nhòa chỉ còn lại những yêu dấu nhiệm màu
nhưng nay còn đâu nữa dĩ vãng đầy hoa
chẳng thể nói hết những đắng cay chất trong lòng ta
vội vàng anh bước đi
chẳng vương vấn chi những đậm đầy
nghe trong em vô vàn nỗi xót xa
anh có biết có biết
em sẽ mãi thắm thiết yêu anh như thuở ban đầu
rồi mai anh đi xa theo chân cuộc tình lạ thì em cũng vẫn thiết tha
em vẫn biết vẫn biết
em sẽ vẫn nuối tiếc khi để anh trong tay người
nhưng em luôn sau anh
yêu anh thật êm đềm
vì dù sao em chỉ cần anh vui
...