Dẫu Cô Đơn Ngàn Năm
Đóng góp: Peucl92
Thế gian này, ở nơi nào
Cũng có người được yêu hạnh phúc
Thế nhưng mà, chỉ riêng em
Dẫu hết lòng vẫn không được yêu.
Khi xưa anh đến như giấc mộng
Cớ sao nỡ đánh thức em dậy
Câu yêu em bao lần anh nói em vẫn nhớ
Giờ đây chỉ làm em đau nhói.
[ĐK:]
Càng yêu đắm say, càng thêm đắng cay
Vì yêu là đã biết trước không thể quay lại
Lần lượt tan vỡ những ước ao
Rồi anh cũng không còn
Chỉ em lẻ loi với nỗi buồn.
Dường như khát khao chỉ vài người có đôi
Đừng bỏ lại em để mí mắt em lại cay
Tuyệt tình thì anh cũng đớn đau
Đâu hạnh phúc hơn em
Chờ anh dẫu cô đơn ngàn năm