Giọt lệ rơi trong đêm, đâu có xóa được buồn sầu mỗi đêm anh đều nhớ đến em.
Tình là đơn phương khi yêu em anh biết thế thật buồn, cứ mong, rồi một ngày em hiểu.
Muốn nói lắm anh sợ người từ chối, muốn nói lắm.
Anh sợ người không yêu, sợ người không tin, người chê anh...
Người chỉ xem anh đùa vui mà thôi...
Rồi chợt em đi xa anh chia hai đứa hai phương trời biết khi nao mình còn thấy nhau.
Giận mình yêu em sao ngu ngơ sao không nói thật lòng mình.
Để bây giờ lòng mình tiếc nuối, đã mất hết cơ hội gần bên em.
Để nói hết những ân tình anh trao,
đành nhìn em đi lòng xót xa lệ vẫn rơi từng đêm, hỡi người.
Giờ anh đã biết yêu một người thật khó, lại càng khó hơn phải cố quên người mình yêu.
Em biết không em ở nơi đây anh vẫn chờ, chờ ngày nói ra anh yêu em đã từ lâu.
Dù em nơi đó có một người nào khác, tình này vẫn trao vẫn yêu em không đổi thay.
Là người đến sau anh cũng cam tâm chấp nhận, để được có em dẫu bao năm anh cũng chờ....