Nằm đếm đom đóm
Vào thu sông suối ngàn năm mất ngủ
Trăng lên mười sáu tuổi
Em tóc thề ngang vai lưng đèo gió hú
Hỡi đất xưa rừng cũ thức dậy chưa em
Lộc Ninh dấu chân
Trinh sát những ngày xưa
Kết thành hoa bất tử vô hình
Rồi mùa khô em còn nhớ
Tiếng ve bỗng nhạt trong nắng
Nắng chiều cơn khát giấc mơ rũ buồn
Đỏ cành hoa mát trong anh
Và đó mùa hoa bất tử
Hoa nở hoài trên mỗi bước quân nhân
Chưa giao thừa nào ta ngủ
Em còn nhớ không mùa xuân
Em còn nhớ không mùa xuân
Nằm đếm đom đóm
Vào thu sông suối ngàn năm mất ngủ
Trăng lên mười sáu tuổi
Em tóc thề ngang vai lưng đèo gió hú
Hỡi đất xưa rừng cũ thức dậy chưa em
Lộc Ninh dấu chân
Trinh sát những ngày xưa
Kết thành hoa bất tử vô hình
Rồi mùa khô em còn nhớ
Tiếng ve bỗng nhạt trong nắng
Nắng chiều cơn khát giấc mơ rũ buồn
Đỏ cành hoa mát trong anh
Và đó mùa hoa bất tử
Hoa nở hoài trên mỗi bước quân nhân
Chưa giao thừa nào ta ngủ
Em còn nhớ không mùa xuân
Em còn nhớ không mùa xuân