Cho Anh bên Em, ôm đôi bờ vai của Em.
Bên nhau hằng đêm trên phố.
Yêu thương trên đôi môi Em, vương suy tư Em bao đêm.
Bao ngày qua, từng ánh mắt vội vàng, nhạt nhòa.
Nhìn lại hạnh phúc như đang vội đi.
Làm sao cho Anh giữ lấy?
Và lời nói Ai cần?
Đến với Em, Anh nhận ra phút chốc xa vời.
Nước mắt rơi khi nhìn vào Em, quay mặt vội đi.
Nhìn từng tháng năm dài, kí ức trong Anh lặng thinh.
Cố gắng quên dần, để bước qua lời dành cho Em, 1 tình yêu còn đó.
ĐK:
Tập dần mỗi khi Anh cô đơn hay gọi tên Em.
Mỗi khi Anh lang thang trong chiều mưa rơi vắng Em.
Đến khi nước mắt khẽ rơi nhớ Em.
Đã cho Anh yêu thương trong thời gian qua, vẫn trong Anh phôi pha.
Em vội ra đi, hỡi Em!
Vắng Em, trái tim xót xa, băng giá.
Nước mắt trên mi nhạt nhòa, vẫn cố quên Em dù là Anh tập quen niềm đau và vùi chôn những yêu thương về Em đó.
Nước mắt trên mi nhạt nhòa, vẫn cố quên Em dù là Anh tập quen niềm đau và vùi chôn những yêu thương về Em đó.
Cho Anh bên Em, ôm đôi bờ vai của Em.
Bên nhau hằng đêm trên phố.
Yêu thương trên đôi môi Em, vương suy tư Em bao đêm.
Bao ngày qua (bao ngày qua) từng ánh mắt vội vàng, nhạt nhòa.
Nhìn lại hạnh phúc như đang vội đi.
Làm sao cho Anh giữ lấy?
Và lời nói Ai cần?
Đến với Em, Anh nhận ra phút chốc xa vời.
Nước mắt rơi khi nhìn vào Em, quay mặt vội đi.
Nhìn từng tháng năm dài, kí ức trong Anh lặng thinh.
Cố gắng quên dần, để bước qua lời dành cho Em, 1 tình yêu còn đó.
ĐK:
Tập dần mỗi khi Anh cô đơn hay gọi tên Em.
Mỗi khi Anh lang thang trong chiều mưa rơi vắng Em. (vắng Em)
Đến khi nước mắt khẽ rơi nhớ Em.
Đã cho Anh yêu thương trong thời gian qua, vẫn (mãi) trong Anh phôi pha.
Em vội ra đi, hỡi Em! (hỡi Em)
Vắng Em, trái tim xót xa, băng giá./.