Em đi rồi bỏ giàn thiên lý
Buồn lẳng lặng bên kia sông
Mái hiên nhà mưa ngâu từng hạt
Nỗi buồn anh giữ mãi trong lòng
Phải đi về đâu tìm lại được em
Khi những nỗi lòng chảy mênh mông
Em nỡ quên đi những ước mơ đẹp
Mà hai đứa mình từng mơ mộng
Tình thương anh dành cho em
Vẫn luôn đông đầy trong kí ức
Anh biết mình mang phận nghèo
Họa mờ phai đi theo nét mực
Những lời thương anh chưa kịp nói
Sẽ mãi chìm sâu vào kỉ niệm
Duyên mình lạc như nhánh bèo trôi
Anh ôm nỗi nhớ mãi đi tìm
Anh là anh Hai Lúa
Ừ chân tay anh lắm sình bùn
Thương em mà không dám nói
Để giờ mình xa cách biệt nghìn trùng
Tương lai mình còn mờ nhạt
Em bỏ vùng quê nghèo thì cũng đúng
Nhà quê chân chất thật thà
Nên không dám nghĩ đến chuyện mông lung
Nén nỗi buồn thật chặt trong tim
Anh chẳng muốn em phải bận lòng
Gửi cho em chỉ một câu chúc
Mà lệ anh tuôn cả hai dòng
Cay đắng xé từ trong tim
Tay anh nâng lên ly rượu nồng
Tiếc được gì khi thương không nói dối
Giờ chỉ biết ngó trời trông
Anh cũng đâu muốn như một gã điên
Suốt đời phải sống trong nỗi buồn phiền
Người ta cho em danh tiếng
Còn anh thương em chỉ nói bằng miệng
Gặng dừa xanh dăng lối thêm buồn
Nhịp cầu lẻ bạn không còn đông đưa
Lá vàng khô héo hắt rơi xuống
Trái tim này hư làm sao sửa
Đừng hỏi anh buồn vì ai
Vì sao khóe mắt lại cay
Vì anh không có tương lai
Nên việc yêu em là lựa chọn sai
Nhành hoa tím đã không còn nở
Từ ngày em đi chẳng còn khoe sắc
Tình duyên anh vẫn dang dở
Tiếng nói yêu thương anh đành đem cất
Bên em có nắng hay chưa
Bên đây vẫn có cơn mưa
Câu hò anh vẫn say xưa
Nhưng chỉ một mình không còn em nữa
Tiếng sao buồn sao mãi còn vương
Em tha hương nơi anh mãi đợi
Hạnh phúc bên người mình thương
Bên anh đêm tối mịt đen bầu trời
Anh biết mình mang phận nghèo
Khô héo như loài cỏ lau
Thân em là thân ngọc ngà
Duyên tình anh biết phải ngõ sao
Trời ban cho anh để làm chi
Đôi mắt sáng chỉ để nhìn em đi
Ờ đúng ngta là tri kỉ
Còn ở bên anh em chẳng có được gì
Bên em có nắng hay chưa
Bên đây vẫn có cơn mưa
Câu hò anh vẫn say xưa
Nhưng chỉ một mình không còn em nữa
Tiếng sao buồn sao mãi còn vương
Em tha hương nơi anh mãi đợi
Hạnh phúc bên người mình thương
Bên anh đêm tối mịt đen bầu trời
Anh biết mình mang phận nghèo
Khô héo như loài cỏ lau
Thân em là thân ngọc ngà
Duyên tình anh biết phải ngõ sao
Trời ban cho anh để làm chi
Đôi mắt sáng chỉ để nhìn em đi
Ờ đúng ngta là tri kỉ
Còn ở bên anh em chẳng có được gì