Có quá nhiều câu hỏi tại sao
Có quá nhiều thứ tôi muốn biết
Và tôi có thể tìm đáp án ở đâu
Ở trên quả đất này
Tại sao chúng ta phải
Tập làm quen với những lời chì chiết
Sao lần nào cũng thế
Có không lo nhưng mất thì tiếc
Và tại sao nói
Cuộc đời này là sự đánh cược
Không tin à
Cứ thử tìm mục tiêu
Rồi lên kế hoạch đi thì biết
Tại sao chúng ta luôn trốn tránh
Sự thật lao như cơn giông ấy
Tại sao chúng ta luôn thích tin vào
Những thứ chúng ta không thấy
Nhìn vào ngày mai
Và mặc xác ngày hôm nay
Tại sao có những câu chuyện
Để bụng không thể tiêu hóa
Mà phải nôn ngay
Tại sao chúng ta không thể
Chịu thêm một lần tồi tệ
Sau nhiều lần tồi tệ
Tại sao chúng ta lại trở thành kẻ
Chúng ta từng thề sẽ không như thế
Cuộc sống này luôn tìm đến
Và gieo rắc vết thương
Nhưng mà khổ nỗi
Tại sao những lời tâm sự
Lại nghe thật giống như thể những lời đổ lỗi
Tại sao phải lựa chọn ác thiện
Tại sao phải để suy nghĩ đó thoát miệng
Tại sao có người sửa sai
Có người học cách phạm lỗi không bị phát hiện
Tại sao cuộc đời lại giấu những cái bẫy đó
Ở sau ánh hào quang
Tại sao chúng ta hi vọng phép màu
Dù biết không có vị thánh nào ban
Tại sao phải tốn công làm
Làm xong rồi thấy không thoả đáng
Tại sao trả thù giúp ta thỏa mãn
Nhưng lại không giúp ta thỏa mãn
Tại sao họ coi trọng ngày thành công
Chứ không coi trọng ngày vượt khó
Tại sao chúng ta chỉ có thể
Thuần hóa nỗi sợ chứ không bao giờ
Giết chết được nó
Tại sao khi tôi viết
Thì cuộc sống này cố gắng cản bút
Tại sao tình cảm và lý trí
Lại hay hờn dỗi nhau
Tại sao chúng ta được sống
Ở giữa vô vàn loại cảm xúc
Nhưng cuối cùng lại quyết định
Chọn sống trong nỗi đau
Tôi trao niềm tin
Vào ngày có câu trả lời
Tôi trao niềm tin
Vào ngày hi vọng rụng rời
Tôi vẫn đi tìm mục tiêu trên con đường đó
Tôi vẫn đi tìm cuốn sách mẹ tôi thường nói
Tôi trao niềm tin
Vào ngày có câu trả lời
Tôi trao niềm tin
Vào ngày hi vọng rụng rời
Tôi vẫn đi tìm mục tiêu trên con đường đó
Tôi vẫn đi tìm cuốn sách mẹ tôi thường nói
Tại sao chúng ta không thể như hồi trẻ
Không ngại ngần sai
Tại sao kỷ niệm đẹp
Không thể lặp lại lần hai
Tại sao có những mẫu ánh sáng
Ta vẫn ráng để bám đi, dù thấp thoáng
Tại sao có những câu hỏi một thời tò mò
Giờ chán đi tìm đáp án
Tại sao những thứ ta thiếu hôm nay
Và ta tin là ngày mai có
Tại sao chúng ta đều muốn
Trở nên đặc biệt trong cuộc đời ai đó
Tại sao lại không chơi thân tiếp
Sao đường dài khiến đôi chân khiếp
Tại sao sẽ có lúc chúng ta
Tâm sự với người ta không thân thiết
Tại sao muốn rẽ hướng mới
Nhưng con người cũ lại lao ra cản chân
Tại sao họ phán xét người khác
Nhưng không đoán nổi tương lai bản thân
Tại sao ta lại
Đốt một lượng thời gian cực lớn
Cho sự uất hận
Tại sao có câu hỏi
Mà đáp án sẽ không bao giờ
Khiến ta chấp nhận
Tại sao họ luôn bị ám ảnh
Bởi định kiến của rất nhiều người
Nhưng lại nhanh chóng quên
Những lời độc ác mà họ đã trao người khác
Tại sao bình yên thực sự
Không thể đơn giản giống việc nở nụ cười
Tại sao ta đã làm rất nhiều
Nhưng không thành quả
Thì vẫn chung quy là kẻ lười nhác
Cuộc sống này
Lúc nào ta nên chờ đợi
Lúc nào thì nên đi tiếp
Vận hành theo cách ta không ngờ tới
Sẽ có rất nhiều cơ hội
Ta đến muộn hắn không chờ với
Và cũng có những cơ hội xung quanh
Nhưng ta sẽ không biết mà sờ tới
Và để giải đáp cho những câu hỏi
Tôi ước mình biết trước tương lai
Chỉ cần mình biết được kết quả
Thì có lẽ đã quyết định không sai
Tôi luôn nói biết thế này, biết thế kia
Thì cuộc đời mình toàn vàng ngọc
Và mẹ tôi bảo rằng
Sao mày không mua cuốn Biết Thế về mà đọc
Tôi trao niềm tin
Vào ngày có câu trả lời
Tôi trao niềm tin
Vào ngày hi vọng rụng rời
Tôi vẫn đi tìm mục tiêu trên con đường đó
Tôi vẫn đi tìm cuốn sách mẹ tôi thường nói
Tôi trao niềm tin
Vào ngày có câu trả lời
Tôi trao niềm tin
Vào ngày hi vọng rụng rời
Tôi vẫn đi tìm mục tiêu trên con đường đó
Tôi vẫn đi tìm cuốn sách mẹ tôi thường nói