Ai đã đi rồi chẳng quay trở lại
Ai đã đi rồi
Sao người ra đi
Vấn vương còn ở lại
Để sầu hoen mi
Để nước mắt rơi anh về nơi đâu
Làm sao để quên
Khi con tim thiết tha
Giọt nước mắt rơi ngập tràn
Nụ cười ấy đã chẳng còn vấn vương
Trong trái tim của ai
Nụ hôn ấy đã chẳng còn thiết tha
Trên đôi môi của ai
Làn gió bờ mi mắt
Bàn tay đầy ấm áp
Giờ đã xa rất xa
Biết đi đâu để tìm lại
Giấc mơ ơi
Màn đêm rẽ lối yêu thương kia rồi
Giấc mơ ơi, ngày mai thức giấc
Sẽ không còn thấy người
Như màn đêm nhẹ rơi xuống đây
Màn đêm nhẹ ôm mắt ai
Khỏa lấp vây kín không gian
Mưa lại rơi, rơi thật lâu
Giọt nước mắt kia về đâu
Mưa lại rơi, rơi thật lâu
Giọt nước mắt kia ngút ngàn
Theo cơn gió bay theo chiều hoàng hôn
Nhẹ buông xuống nơi này
Làn hơi ấm đang phai dần
Nụ hôn ấy em không cần
Niềm tin lạc lối nơi nào
Giờ em lạc yêu nơi đâu
Nỗi đau ấy đã được cất giấu
Ở phía sau nụ cười
Bầu trời ấy giờ đã
Không thuộc về em rồi rồi rồi
Cả góc tối, tại vì em thôi
Đôi chân lạc trôi muôn trùng
Trời mù mịt khói, tại vì yêu thôi
Em đang lạc trôi mê cung
Ngậm ngùi nhắm mắt
Khép đôi bờ mi
Giờ thì đã mòn lối chung
Chỉ chút đắm đuối ái ân mà thôi
Chẳng mong ngày ta tương phùng
Mưa lại rơi, cứ rơi cứ vội vàng
Chiều mưa ai lang thang
Chìm đắm cả giấc mơ
Anh ở đâu, kí ức giờ chìm sâu
Anh đang giữ tay ai
Còn em thì chơ vơ
Còn gì đâu ngoài hai chữ tan vỡ
Em đã chẳng thể nào viết thành thơ
Anh đã đi rồi, rồi, rồi
Anh đã đi rồi, rồi, rồi
Anh đã đi rồi, rồi, rồi
Mình em ở lại
Anh đã đi rồi, rồi rồi
Mình em ở lại
Giấc mơ ơi
Màn đêm rẽ lối yêu thương kia rồi
Giấc mơ ơi, ngày mai thức giấc
Sẽ không còn thấy người
Như màn đêm nhẹ rơi xuống đây
Màn đêm nhẹ ôm mắt ai
Khỏa lấp vây kín không gian
Mưa lại rơi, rơi thật lâu
Giọt nước mắt kia về đâu
Mưa lại rơi, rơi thật lâu
Giọt nước mắt kia ngút ngàn
Theo cơn gió bay theo chiều hoàng hôn
Nhẹ buông xuống nơi này
Giấc mơ ơi
Màn đêm rẽ lối yêu thương kia rồi
Giấc mơ ơi, ngày mai thức giấc
Sẽ không còn thấy người
Như màn đêm nhẹ rơi xuống đây
Màn đêm nhẹ ôm mắt ai
Khỏa lấp vây kín không gian