Anh biết là không ai
Thay thế được anh ta
Cũng phải đến ngày chân rời cảng
Và chuyến tàu nhanh xa
Sẽ có ngày bình yên giản dị
Và mắt màu xanh biếc
Nếu anh là chim sẻ
Thì anh ta là sói già ranh ma
Chẳng có đường nào để mà lùi đâu em
Không buồn thì lon bia này
Sẽ không khui đâu em
Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại
Những niềm đau thâu đêm
Không có em thì trên đời này
Có gì vui đâu em
Ngày cuối cùng nói vội được mấy câu
Căn nhà cũ kĩ mình sống cùng bấy lâu
Anh đã xem việc yêu em
Trở thành một nghi thức
Ngày người đi mất
Là ngày cuối cùng tim anh thấy đau
Lại phải về với bài nhạc cũ xưa
Nhiều lần muốn gọi hỏi
Rằng em đã ngủ chưa
Con đường đầy nắng
Thì bây giờ cũng phủ mưa
Vậy thì cho anh hỏi
Tim em đã có ai làm chủ chưa
Xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt
Xin đừng đứng bên khung cửa sổ
Đôi mi thắt chặt
Xin đừng tìm tới anh
Và nghe được bài này
Anh đùa thôi vì anh nghĩ
Mình chỉ quên em được vài ngày
Cảm ơn vì em đã đến đây
Anh đã chuẩn bị hết
Rượu, hoa và nến cây
Chẳng thể nào cùng em qua hết
Những tháng ngày dây dưa
Về nơi mình từng gọi là nhà
Liệu đã sáng đèn hay chưa
Oh, anh đã từng xem em
Là một người duy nhất
Có thể khiến cho gã cô đơn
Lau khô giọt sương trên mi mắt
Em mang cho anh cảm giác
Mọi thứ ôm trọn trong vòng tay
Hòa quyện vào như một cá thể
Hưởng thụ những giấc mơ nồng say
Nhưng này em
Anh ước gì ngày đó em đừng đến
Có bao giờ em đã phải trải qua
Nỗi đau mà chính anh từng nếm
Sao lại phải reo rắc nỗi nhớ
Và làm tổn thương nhau
Rồi trả lại anh là nỗi cô độc
Thêm cả bóng hình vấn vương lâu
Ey, yêu em cả một hành trình
Ngày em đi sao lệ hoen mi
Trái tim anh như đang bị hành hình
Buồn nào mà không được khóc
Mỗi đêm giải sầu vài hơi bia
Anh đã từng mong rằng em
Cũng sẽ không hạnh phúc
Với một ai khác ở nơi kia
Nhưng chỉ là suy nghĩ nhất thời
Bật lên một bài nhạc quen thuộc
Nghe giai điệu âm vang cất lời
Người đã xa mất rồi
Căn phòng chỉ còn khói thuốc và hơi men
Và anh biết dù có níu kéo
Thì vẫn nhận lại niềm đau nơi em
Anh không mong điều gì từ em
Chỉ mong những khi anh gọi
Dù trời có sập xuống
Thì em tôi xin hãy bắt máy
Anh đến để thú tội
Để quỳ trước mặt em
Và mong rằng em sẽ mãi
Giam anh vào trong song sắt ấy
Đến một ngày rồi em sẽ hiểu
Tình yêu mình là dạt dào
Anh cho tình yêu vào trong lời nhạc
Dù chả kiếm được đồng bạc nào
Anh nói là trời dù gió hay giông
Thì chắc nơi không có em
Vẫn là nơi lạnh nhất
Anh với em
Ở ngoài cửa sổ
Nhìn trời Sài Gòn đang tạnh bớt
Em à
Xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt
Xin đừng đứng bên khung cửa sổ
Đôi mi thắt chặt
Xin đừng tìm tới anh
Và nghe được bài này
Anh đùa thôi vì anh nghĩ
Mình chỉ quên em được vài ngày
Cảm ơn vì em đã đến đây
Anh đã chuẩn bị hết
Rượu, hoa và nến cây
Chẳng thể nào cùng em qua hết
Những tháng ngày dây dưa
Về nơi mình từng gọi là nhà
Liệu đã sáng đèn hay chưa