Chẳng thể nào ở bên nhau nữa rồi
Lệ đọng trên bờ mi
Cớ sao nói chẳng nên lời
Vì sao em buông lời gieo chi đắng cay
Để tôi nghe
Trong lòng sao đau thắt lại
Chẳng còn nhớ đâu
Em sẽ vui bên người
Dặn lòng đừng buồn
Vì chuyện tơ duyên hai chúng ta
Người đã mãi không về
Ngày nào ngỡ bên nhau tháng năm
Giờ cũng kết thúc
Ôm nỗi đau giày vò từng cơn
Đau đến sâu tận trong cõi lòng
Vậy là anh mất em người ơi
Rồi ngày mai sống như thế nào
Tiếc nuối chi rồi cũng được gì
Một mình trong đêm
Đau thấu tận tâm can
Rồi ngày mai em vui bên người
Chỉ biết đau và khóc thật nhiều
Ừ thì do anh
Tất cả là do anh
Do anh không thể
Nắm đôi bàn tay để người đi
Do anh không thể
Để tất cả bây giờ phải biệt ly
Em ơi
Tất cả là do anh mà thôi
Tình mình như bèo rồi cũng dạt trôi
Do anh sai nên không biết giữ
Em như con thuyền đã lạc lối
Cành hoa buông nhẹ rơi
Sao nhói đau lòng ta
Sao nỡ quên câu thề
Bên dòng sông
Ta chỉ mong bên cạnh nhau
Rồi ngày mai bên cạnh em
Ai khác nhưng không phải anh
Lòng này nhói đau
Đàn dạo lên lòng quặn đau
Em đi rồi
Chỉ là anh
Phận nghèo nên không giữ được em
Ôm nỗi đau giày vò từng cơn
Mà đau đến sâu tận trong cõi lòng
Nghẹn ngào không nói sao nên lời
Rồi ngày mai sống như thế nào
Tiếc nuối chi rồi cũng được gì
Một mình trong đêm
Đau thấu tận tâm can
Rồi ngày mai em vui bên người
Chỉ biết đau và khóc thật nhiều
Ừ thì do anh
Tất cả là do anh