Loanh quanh một vòng Sài Gòn
Liệu hai ta có gặp nhau
Có khẽ gật đầu mỉm cười
Và tim có đau
Cơn mưa tháng năm thật buồn
Khi không có anh
Vì em muốn, ôm anh trong vòng tay
Rồi em sẽ quên những tổn thương
Của mối tình đầu
Con tim nào rồi cũng vỡ nát
Như viên thủy tinh trong khối hình cầu
Ai cũng từng muốn mình hạnh phúc
Nhưng không chịu học lại cách cho đi
Như đại dương ôm trọn hạt cát
Nhưng mà hạt cát vô giác, vô tri
Dù là niềm đau đã in sâu vào tim
Dù là lạc nhau nhưng anh vẫn đi tìm
Dù đã từng ước có thể bắt đầu lại
Như ngày ấy để thôi quên
Nhưng rồi một người nào đó
Đã gửi lại những ký ức vào môi em
Loanh quanh một vòng Sài Gòn
Liệu hai ta có gặp nhau
Có khẽ gật đầu mỉm cười
Và tim có đau
Cơn mưa tháng năm thật buồn
Khi không có anh
Vì em muốn, ôm anh trong vòng tay
Và có Sài Gòn những ngày mưa phủ
Có cầu vồng nhưng chẳng có nhau
Có quá nhiều những ngày chưa ngủ
Vì chưa đủ đớn đau
Có trải qua một vài mối tình
Và cũng đã có vài lần chết đi
Vậy cô đơn là cách tốt nhất
Để tim ngừng nghĩ và lòng hết suy
Đôi khi phải cố mỉm cười để sớm quên
Vì tình yêu luôn là địa ngục
Cho dù trưởng thành và lớn lên
Ta đã phải khóc, khóc thật nhiều
Ở giữa thiên hà của nỗi đau
Rồi sẽ hòa quyện vào cơn mưa ấy
Rơi trước hiên nhà của mỗi nhau
Mưa rơi, rơi từng cơn lưu luyến
Những tháng ngày dài
Bỗng ai đang buồn
Có đang thầm nhớ ai
Sài Gòn đau lắm anh có biết không
Mỗi đêm nằm da diết mong
Một người từng ngồi
Ấm áp trong mùa gió đông