Đoạn đường tình rẽ lối em về
Mình anh bước trên đường dài lê thê
Men hơi say chút đắng hết tình này
Thương thân vô vọng
Duyên nợ này ai nào hay, lệ cay
Nước lớn nước ròng
Thương thay nhành hồng
Số kiếp mặn nồng ai chờ ai mong
Duyên phai tình chờ
Chia đôi bất ngờ
Thiên lý bên giàn
Cánh lụi tàn sang ngang
Dòng sông có khúc
Lòng người mấy ai đã đo lường
Giọt lệ em tuôn rơi
Quay đi nhiều tơ vương
Mưa ngâu tấm thân hao gầy
Phai phôi đã bao ngày
Phận tình duyên
Anh nát tan sẽ thôi hàn thuyên
Bên kia phía chân trời
Đôi ta đã xa rời
Cô độc vương mình tôi
Với nỗi nhớ thương
Tiếc cho một mối chân tình
Khuất xa với tầm nhìn
Phận dạt bèo trôi
Gió đưa gió lay đành thôi
Sau còn vương hay còn thương
Cay hàng mi là vì ai
Đêm nằm mơ thẫn thờ
Ta nắm lấy đôi bàn tay
Nhưng ai hay đâu chữ ngờ
Em mang tâm tư đã dần thay
Ai đã cướp đi rồi cướp mất em rồi
Còn gì đâu mà mong
Người đã về bên phồn hoa nhà chồng
Ta mang số kiếp bọt bèo
Đành chúc em bên người
Em như bông hoa xinh lung linh
Em bay bay trước gió
Khi em đi
Mang theo con tim anh đi theo thật rồi
Ta đã chết trong lòng dần
Có thương em cũng đâu cần
Phải nói ra làm gì
Để đau thêm gấp vạn lần
Anh buông tay quay đi
Nhìn em vui khóe mắt cay ngay khi
Lòng này đau khi nghe em vu quy
Em cất bước theo chồng
Bỏ anh với câu thề
Bên kia chốn khuê phòng
Thương thân ai nát tan lòng
Đoạn tình quê vỡ đôi vỡ đôi
Tim anh nhức nhói
Hạ lưu chia nhánh
Mộng ước nay cũng tan tành
Tiếc cho mối nhân duyên cũ
Em coi anh là phù du
Dòng sông có khúc
Lòng người mấy ai đã đo lường
Giọt lệ em tuôn rơi
Quay đi nhiều tơ vương
Mưa ngâu tấm thân hao gầy
Phai phôi đã bao ngày
Phận tình duyên
Anh nát tan sẽ thôi hàn thuyên
Bên kia phía chân trời
Đôi ta đã xa rời
Cô độc vương
Mình tôi với nỗi nhớ thương
Tiếc cho một mối chân tình
Khuất xa với tầm nhìn
Phận dạt bèo trôi
Gió đưa gió lay đành thôi
Nắng dần tắt
Nhẹ nhàng buông xuống
Hóa tương tư
Dòng sông lúc đục lúc trong
Kiếp cô liêu
Tình yêu biết bao nhiêu là điều
Than thân trách phận
Để rồi em quay mặt đi còn chi
Dòng sông có khúc
Lòng người mấy ai đã đo lường
Giọt lệ em tuôn rơi
Quay đi nhiều tơ vương
Mưa ngâu tấm thân hao gầy
Phai phôi đã bao ngày
Phận tình duyên
Anh nát tan sẽ thôi hàn thuyên
Bên kia phía chân trời
Đôi ta đã xa rời
Cô độc vương
Mình tôi với nỗi nhớ thương
Tiếc cho một mối chân tình
Khuất xa với tầm nhìn
Phận dạt bèo trôi
Gió đưa gió lay đành thôi