Người đã bước bên ai thật rồi
Quên đi câu ước thề
Trăm năm bên nhau không xa cách
Trần gian thế thái vốn bẽ bàng
Để em bước đi quá vội vàng
Giờ mình anh nơi chốn đây ôm dĩ vãng
Người theo ai lên thành đô
Bỏ mặt anh nơi vùng quê
Nhìn em đi mà khóe mi tuôn đẫm lệ
Dòng thư tay khi xưa người trao
Giờ đành mang nó hóa thành tro
Để quên đi những tháng năm
Mình bên nhau
Vì giàu sang em bỏ mặt anh
Để chạy theo cuộc sống xa hoa
Một mình anh nơi mái tranh xưa
Ôm nỗi sầu
Giờ bên ai em có đang thật vui
Hay là buồn đau vây kín phận hồng nhan
Thì anh xin được chúc em luôn hạnh phúc
Anh đã quay về lại chốn cũ ngày xưa
Nơi mà ta hẹn ước
Những ngày ở dưới mưa
Em đã từng nói bên nhau không xa cách
Vậy mà giờ đây
Mình anh ôm bao than trách
Chuyện tình mình
Anh đâu ngờ bị ngăn cách
Số kiếp chia ly
Rồi nước mắt đẫm trên mi
Lòng anh đau thắt
Khi phút cuối tiễn người đi
Bao nhiêu kỷ niệm
Người hẹn ước để làm chi
Người đã bước bên ai thật rồi
Quên đi câu ước thề
Trăm năm bên nhau không xa cách
Trần gian thế thái vốn bẽ bàng
Để em bước đi quá vội vàng
Giờ mình anh nơi chốn đây
Ôm dĩ vãng
Người theo ai lên thành đô
Bỏ mặt anh nơi vùng quê
Nhìn em đi mà khóe mi tuôn đẫm lệ
Dòng thư tay khi xưa người trao
Giờ đành mang nó hóa thành tro
Để quên đi những tháng năm
Mình bên nhau
Vì giàu sang em bỏ mặt anh
Để chạy theo cuộc sống xa hoa
Một mình anh nơi mái tranh xưa
Ôm nỗi sầu
Giờ bên ai em có đang thật vui
Hay là buồn đau vây kín phận hồng nhan
Thì anh xin được chúc em luôn hạnh phúc
Trời cao ngang trái
Nên duyên tình mình vỡ tan
Một người bước đi
Người ở lại sầu đành mang
Anh không oán trách em
Chỉ là số anh cơ hàn
Bản thân lo chưa nổi
Lấy tư cách gì oán than
Trời cao cho gặp nhau
Nhưng đó là tạm bợ
Ông đã ban cho duyên rồi
Tại sao chẳng cho nợ hả
Thì thôi là duyên số
Nên đành lòng tiễn người đi
Nhìn em lên xe hoa
Mà tâm can này không nỡ em ơi
Em đã bước đi
Xa quê nghèo ngày nào mình chung đôi
Anh nơi chốn xưa
Ôm nỗi buồn với bao nhiêu kỷ niệm
Đau thương phủ lấy thân anh
Nhìn người đi với ai xa nơi này
Mong em luôn ấm êm