Thuở ấy xa xưa
Có một nàng một nàng thiếu nữ
Thuở ấy xa xưa
Có một nàng một nàng thiếu nữ
Một đóa hoa hồng
Tình phơi phới tuổi mới trăng tròn
Cuộc đời hồng nhan cay và đắng
Thôi thì lắm trái ngang
Bao nhiêu trai làng yêu nàng
Đi theo xin nàng tim vàng
Nàng vẫn không màng
Thi ơi Thi ơi Thi
Thi biết biết không Thi
Khi con tim yêu đương
Là sống với đau thương
Khi con tim yêu đương
Là chết với u sầu
Thì đã biết
Cớ sao Thi buồn
Biết yêu là thương đau
Mà sao em vẫn đâm đầu
Bức tranh ngày xưa sao giờ đây
Đến cả trăm màu
Cũng chẳng giống nhau
Thôi anh chơi con flow
Trên con beat mang giai điệu u sầu
Họ từng nói là
Em đã rất ngu ngốc
Xong xem câu chuyện đó
Như là bài học
Khép lại câu chuyện
Luôn là những tiếng khóc
Và hành phúc là thứ
Ta cần phải chắt lọc
Nhưng họ đâu hề biết
Em đã hết mình vì yêu rồi
Có một người cạnh bên
And make thing feel right
Cả trăm người theo
Nhưng em chỉ chọn một
Vì chỉ em hiểu rõ
Lòng mình sẽ yêu ai
Em đã sống vì em
Mặc cho người ta
Vẫn đang ngoài kia
Chẳng buông một giây
Nhìn ngó về em
Dèm pha lời ra lời vào
Ôm những lý tưởng lớn
Tình yêu là thứ sẽ nuôi hạnh phúc
Ngày to dần hơn
Và là món quà đặc biệt
Đời ta mời chào
Xui thay mộng mơ
Em từng mong nay đã vỡ rồi
Chiếc ghế tình yêu
Khắc nghiệt kia em đã lỡ ngồi
Vẫn như ngày xưa
Em chẳng than với ai nửa lời
Kết thúc mọi thứ
Chỉ mình em với anh giữa đời
Thi ơi Thi ơi Thi
Thi biết biết không Thi
Khi con tim yêu đương
Là sống với đau thương
Khi con tim yêu đương
Là chết với u sầu
Thì đã biết
Cớ sao Thi buồn