Nâng niu cành hoa tôi đành
Gom bao kí ức ngọt ngào
Bóng người nơi đâu
Sao nỡ quên vội câu thề ước
Tôi buông tiếng dây tơ đàn
Đêm nay bỗng sao não lòng
Rồi ngày mai đây
Em bước theo về nơi lụa gấm
Thương em biết sao nói cho thành câu
Hai hàng nước mắt khẽ rơi
Vì tôi biết chắc sẽ
Không còn bên nhau nữa
Lương duyên chúng ta cách ngăn từ đây
Thôi đừng quyến luyến đến chi
Rồi ngày mai
Em phải bước đi theo người ta
Khóc thật nhiều cũng để làm gì
Chuyện tình thế thôi hết duyên là buông
Vì thương em càng nhiều
Chỉ càng thêm đớn đau mà thôi
Bóng chiều tà, kia dần tàn
Đàn dạo tiếng lên bỗng nghe buồn thêm
Vì tôi biết lần này
Cô bước đi chẳng quay về đâu
Tình mình như hoa nở rồi lại tàn
Gặp nhau làm chi
Rồi cũng xa cách đại ngàn
Nàng là đài cát
Còn tôi phận hèn mọn
Vốn không có sự lựa chọn
Thì làm sao giữ lại nàng
Thôi chúc em hạnh phúc
Trọn vẹn ở bên người
Họ cũng yêu em thật lòng
Biết nên khóc hay nên cười đây
Trao vòng tay rồi trao nhẫn cưới
Đâu cũng vào đó
Gió sẽ về với trời mây
Tại vì lương duyên hai ta do trời
Thôi anh cho em lựa chọn
Thế là tình nghĩa xưa nay tan vỡ
Thật tội cho anh
Bao nhiêu năm đợi chờ
Hoa kia cũng đã tàn rồi
Không thương tôi thì cũng đành thôi
Thương em biết sao nói cho thành câu
Hai hàng nước mắt khẽ rơi
Vì tôi biết chắc sẽ
Không còn bên nhau nữa
Lương duyên chúng ta cách ngăn từ đây
Thôi đừng quyến luyến đến chi
Rồi ngày mai
Em phải bước đi theo người ta
Khóc thật nhiều cũng để làm gì
Chuyện tình thế thôi hết duyên là buông
Vì thương em càng nhiều
Chỉ càng thêm đớn đau mà thôi
Bóng chiều tà, kia dần tàn
Đàn dạo tiếng lên bỗng nghe buồn thêm
Vì tôi biết lần này
Cô bước đi chẳng quay về đâu
Tại vì lương duyên hai ta do trời
Thôi anh cho em lựa chọn
Thế là tình nghĩa xưa nay tan vỡ
Thật tội cho anh
Bao nhiêu năm đợi chờ
Hoa kia cũng đã tàn rồi
Không thương tôi thì cũng đành thôi