Ngày đầu tiên đứng giữa
Phố lớn xa hoa
Em thấy trong lòng mình
Ngập ngừng một điều là
Mình đã xa nhà
Và Sài Gòn toàn người lạ
Mình em thấy cô đơn nhiều
Đường đưa chân em đi
Qua bao lung linh
Phố xá trang hoàng
Mà lòng người thì thật tình
Cô bán cơm chiều
Cười giờ còn về một mình
Rồi cho thêm cơm nhiều
Sài Gòn vui như đứa trẻ
Sáng nắng trưa chiều
Có cơn mưa
Trôi hết đi bao lắng lo
Sài Gòn luôn dang cánh tay
Vẫn cứ đón ôm khắp nơi vào lòng
Chọn chữ nhớ hay chữ thương
Đêm đến thấy mình
Thức khuya không thôi vấn vương
Hay có khi mình
Từ lâu nay đã quen
Đã biết đây là nhà
Mình đã xa Sài Gòn
Được bao lâu anh hay không
Em nhớ những đêm buồn
Mình ra bờ kè hóng gió
Em nhớ xe bắp xào
Còn anh hay ăn viên chiên
Em nhớ những yên bình
Thành phố ôm nỗi buồn
Người muôn phương xa mới đến
Giờ bão giông trong lòng
Vì đi đâu cũng thấy nhớ
Dù có bao ước hẹn
Một mai nơi đâu xa xôi
Vẫn nhớ thương Sài Gòn
Từng góc phố
Em đến lớp hay công ty
Rộn rã sáng chiều
Xe đan xen nương nhau đi
Đêm sáng ánh đèn
Triều cường về thì cười khì
Mình dắt xe dẫn bộ
Sài Gòn nhớ những ước hẹn
Đếm những giấc mơ
Em gối đầu mơ với anh
Hay những khi lòng
Hoang mang không lối đi
Em vẫn muốn ôm Sài Gòn vào lòng
Rồi một mai đi xa nhà
Xa ý em là xa Sài Gòn
Em lỡ thương
Xa phố đông và mùi hương
Bao quán quen
Em sẽ mong được về
Mình đã xa Sài Gòn
Được bao lâu anh hay không
Em nhớ những đêm buồn
Mình ra bờ kè hóng gió
Em nhớ xe bắp xào
Còn anh hay ăn viên chiên
Em nhớ những yên bình
Thành phố ôm nỗi buồn
Người muôn phương xa mới đến
Giờ bão giông trong lòng
Vì đi đâu cũng thấy nhớ
Dù có bao ước hẹn
Một mai nơi đâu xa xôi
Vẫn nhớ thương Sài Gòn
Mình đã xa Sài Gòn
Được bao lâu anh hay không
Em nhớ những đêm buồn
Mình ra bờ kè hóng gió
Em nhớ xe bắp xào
Còn anh hay ăn viên chiên
Em nhớ những yên bình
Thành phố ôm nỗi buồn
Người muôn phương xa mới đến
Giờ bão giông trong lòng
Người phương xa nay cũng khóc
Dù có bao thăng trầm
Người xưa kia nay đi đâu
Vẫn ở bên Sài Gòn
Ngày hôm nay đứng giữa
Phố lớn xa hoa
Em thấy trong lòng mình
Dịu dàng điều thật thà
Mình vẫn xa nhà
Và Sài Gòn toàn người lạ
Mà không thấy cô đơn nhiều