Sống chết luôn có số
Phú quý là do trời
Trải qua nhiều lần gặp biến cố
Bất công ở trên đời
Tao vẫn ung dung tự tại
Dù nói không nên lời
Trước những thăng trầm cuộc sống
Không biết nên khóc hay nên cười
Công lý ngày càng biến chất
Đồng tiền và quyền lực
Công bằng ngày càng biến mất
Giữa uy danh và sự thật
Bao người tranh giành miếng đất
Bằng mưu kế và kiến thức
Những kẻ thức thời là trang tuấn kiệt
Chỉ chờ thăng quan và tiến chức
Hắc bạch lưỡng đạo tao vẫn cô độc
Chấp nhận đi giữa vào lằn ranh
Chấp nhận đi giữa vào lằn ranh
Im lặng là luật bất thành văn
Một khi đã đi thì không được lùi
Phải đẩy tiến độ ngày càng nhanh
Phải đẩy tiến độ ngày càng nhanh
Quyết tâm trở thành bậc đàn anh
Mượn dao giết người, qua cầu rút ván
Thiện ác phân tranh trong xã đoàn
Bao năm chờ đợi thời cơ duy nhất
Trước khi hồ sơ kia ngả vàng
Tất cả ánh nhìn đổ về phía
Cái ngai vàng vua vẫn đang ngồi
Và những kẻ tưởng mình là thợ săn
Hóa ra lại chính là con mồi
Nhân chi sơ tính bổn thiện
Đơn thân độc mã không được lui
Nhiệm vụ bí mật, không để bị lật
Đó là sự thật không bị mất
Một khi đã ngã phải đứng dậy
Vì đời vốn dĩ không được vui
Trong ván cờ phải dùng mưu trí
Và dùng quyền lực kể cả tri thức
Bao lần bị dồn vào đường cùng
Không ai cho ta một lối thoát
Lần cuối ta thấy công lý trước mặt
Quay lưng ta đi một lối khác
Sai lầm đi theo ta từng bước
Bắt ta phải chạy cho thật nhanh
Hỗn loạn bao lần đi nữa vẫn nhớ
Cái tên Bi Long là mật danh
Mắc kẹt trong sự phân tranh
Giữa lằn ranh cái thiện và ác
Hành động đối lập suy nghĩ
Kể cả lời nói trên miệng là khác
Đôi lúc chỉ muốn buông lơi
Và tìm đến vị đắng là men
Ngày càng lún sâu vào trong cuộc chơi
Hòa quyện lẫn lộn giữa trắng và đen
Dẫu biết rằng sai nhưng vẫn đi tiếp
Vì chẳng có hướng nào là đường lui
Phải thận trọng trong từng chi tiết
Dù là có lúc mình đang cười vui
Chẳng thể biết trước được tương lai
Còn chuyện quá khứ phải nhanh chóng quên
Không thể nhìn thấy được ánh sáng
Cũng không thể chìm trong bóng đêm
Ta nên đặt mình vào nơi nào đây
Bên trong vòng vây
Khi bản thân và quyền quyết định
Không còn giữ được bằng đôi bàn tay
Đồng tiền và cả quyền lực
Là công cụ làm việc thối tha
Khi sự thật bản chất công lý
Chỉ là vỏ bọc cho sự dối trá
Và có phải chăng con đường mình chọn
Là ngay từ đầu đã sai
Làm kẻ bất nhân hay công lý
Ta không thể chọn cả hai
Vẫn luôn cô độc trong sự nguy hiểm
Dù chẳng biết là thành hay bại
Như con chốt khi đã sang sông
Chẳng có đường nào để quay lại
Nhân chi sơ tính bổn thiện
Đơn thân độc mã không được lui
Nhiệm vụ bí mật, không để bị lật
Đó là sự thật không bị mất
Một khi đã ngã phải đứng dậy
Vì đời vốn dĩ không được vui
Trong ván cờ phải dùng mưu trí
Và dùng quyền lực kể cả tri thức
Bao lần bị dồn vào đường cùng
Không ai cho ta một lối thoát
Lần cuối ta thấy công lý trước mặt
Quay lưng ta đi một lối khác
Sai lầm đi theo ta từng bước
Bắt ta phải chạy cho thật nhanh
Hỗn loạn bao lần đi nữa vẫn nhớ
Cái tên Bi Long là mật danh