Tôi chèo thuyền đưa em ra đại dương
Mang bia đồ hộp và thật nhiều ký ức
Ừ bọn tôi thi thoảng ôm nhau
Nhưng không nói được một câu
Ly khai
Tựa giống như nỗi buồn hàng thập kỷ
Đồ hộp vị cô đơn
Ngày mai sẽ qua hết hạn dùng
Tình yêu suốt cuộc đời
Điều đẹp đẽ trong đời
Không xảy xa
Mình chẳng cần cố đâu
Hàng quán còn có nhau
Cứ thế ở đây qua bao lâu
Loài người hoài khổ đau
Loài người dễ đổi thay
Chúng tôi chia tay ngày hôm ấy
Ở trên thế gian này đây
Còn bao cặp đôi
Có thể làm lại tất cả như ban đầu
Trời biển cô độc
Lẽ ra ta đừng chia tay
Vì trời biển cô độc
Lẽ ra nên học thương nhau
Đồ hộp vị cô đơn
Ngày mai sẽ qua hết hạn dùng
Tình yêu suốt cuộc đời
Điều đẹp đẽ xa vời
Không thể tới
Mình khui hộp nấu lên
Mình rót vào cốc thêm
Chút bia giữa đêm khuya độc đơn
Một vài con cá bơi
Một bài ca đứt hơi
Khói thuốc lá bay chẳng chạm tới
Ở trên thế gian này đây
Còn bao cặp đôi
Có thể làm lại tất cả như ban đầu
Vì trời biển cô độc
Vậy thì lẽ ra mình đừng nên khóc
Mình chẳng cần cố đâu
Hàng quán còn có nhau
Cứ thế ở đây qua bao lâu
Loài người hoài khổ đau
Người dễ mau thay lòng
Được mất hay lâu lâu tìm nhau
Còn có bao nhiêu cặp đôi
Lỗi lầm thả trôi
Làm lại chuyện tình
Tất cả như ban đầu
Trời biển cô độc
Lẽ ra ta đừng chia tay
Trời biển cô độc
Lẽ ra nên học thương nhau