Mùa xuân đã đến
Lòng còn chưa hết
Cô đơn quẩn quanh, lẻ loi
Khi ngoài kia
Người nói môi mỉm cười
Về đâu khi cơn gió
Cứ ơ thờ đến tàn hơi
Tình yêu đã chết
Phải quên đi hết
Quanh đây là những lời ca
Nhưng buồn kia lại níu
Bên thềm nhà
Vì đâu khi hơi ấm
Cứ xa rời hết một đời
Là đào phai hay môi em phai
Nào ai biết nếu nắng xuân nhạt màu
Tìm bàn tay nhau
Cạn đầy những nỗi đau vụn vỡ
Này mùa xuân ơi hãy biến tan
Trôi qua đi những lời dối gian
Xin cho nhau được một lần
Tái sinh từ nơi bão tố
Này mùa xuân ơi đừng chứa chan
Nếu ta không còn những nồng nàn
Xin yêu thương thôi hờ hững
Những đêm xuân úa muộn màng
Quên đi, quên đi, quên đi hết
Bao âu lo lòng chẳng cần biết
Cứ âm thầm níu xuân thì
Mà trái tim vẫn cứ câm lì
Vì đâu khi thao thức
Cứ âm thầm lặng thinh mỗi đêm
Là đào phai hay môi em phai
Nào ai biết nếu nắng xuân nhạt màu
Tìm bàn tay nhau
Cạn đầy những nỗi đau vụn vỡ
Này mùa xuân ơi hãy biến tan
Trôi qua đi những lời dối gian
Xin cho nhau được một lần
Tái sinh từ nơi bão tố
Này mùa xuân ơi đừng chứa chan
Nếu ta không còn những nồng nàn
Xin yêu thương thôi hờ hững
Những đêm xuân úa muộn màng
Này mùa xuân ơi hãy biến tan
Trôi qua đi những lời dối gian
Xin cho nhau được một lần
Tái sinh từ nơi bão tố
Xin yêu thương thôi hờ hững
Những đêm xuân úa muộn màng
Tìm màu nắng xuân
Để ta thấy thảnh thơi
Tìm lại chút yên bình
Bên kia dòng đời
Xin cho nhau được một lần
Tái sinh từ nơi bão tố
Tìm màu mắt trong làn mưa
Vẫn nhẹ rơi
Tìm vệt kí ức ngủ quên
Chưa thành lời
Xin yêu thương thôi hờ hững
Những đêm xuân úa muộn màng
Xin yêu thương thôi hờ hững
Những đêm xuân úa muộn màng
Xin yêu thương thôi hờ hững
Những đêm xuân úa muộn màng