Phận là người con gái
Khi sinh ra mang kiếp con nhà nghèo
Phận là người con gái
Khi gắn nên tuổi thơ không ấm êm
Phận là người con gái
Nơi xứ quê cỏ cháy khô nương đồng
Phận là người con gái
12 bến nước biết bến nào đục trong
Phận là người con gái
Chưa biết yêu chẳng dám mơ mộng nhiều
Phận là người con gái
Chưa biết yêu em đã đi theo chồng
Phận là người con gái
Thương mẹ cha em làm dâu xứ người
Nơi đất khách quê người
Dẫu đôi lần chiều bao nỗi đau
Biết thế gian hay thường bảo
Sống bên chồng hạnh phúc
Có yên thân
Phải nâng niu chiều chuộng lắm
Mong đẹp lòng
Cha mẹ nào đâu hiểu
Nuốt nước mắt không than thở
Câu tươi cười âu yếm làm chồng vui
Hỏi trời xanh ơi an bày
Là con gái chịu đau khổ trăm phần
Phận là người con gái
Hoa chỉ nở một lần hoa lụi tàn
Phận là người con gái
Lỡ duyên rồi một mình ôm nỗi đau
Phận là người con gái
Mang tổn thương đi hết đoạn đường đời
Chịu đôi mắt em u hoài
Cảnh xa quê một mình em lẻ loi
Phận là người con gái
Chưa biết yêu chẳng dám mơ mộng nhiều
Phận là người con gái
Chưa biết yêu em đã đi theo chồng
Phận là người con gái
Thương mẹ cha em làm dâu xứ người
Nơi đất khách quê người
Dẫu đôi lần chiều bao nỗi đau
Biết thế gian hay thường bảo
Sống bên chồng hạnh phúc
Có yên thân
Phải nâng niu chiều chuộng lắm
Mong đẹp lòng
Cha mẹ nào đâu hiểu
Nuốt nước mắt không than thở
Câu tươi cười âu yếm làm chồng vui
Hỏi trời xanh ơi an bày
Là con gái chịu đau khổ trăm phần
Phận là người con gái
Hoa chỉ nở một lần hoa lụi tàn
Phận là người con gái
Lỡ duyên rồi một mình ôm nỗi đau
Phận là người con gái
Mang tổn thương đi hết đoạn đường đời
Chiều đôi mắt em u hoài
Cảnh xa quê một mình em lẻ loi
Chiều đôi mắt em u hoài
Cảnh xa quê một mình em lẻ loi