Bình yên xa chân đồi
Hoa sương giăng đầy
Họa sầu vương trong lòng
Lệ hoen cay
Tan theo làn mây
Bay về nơi gió chiều
Tay đan vào tay
Vỗ về đâu chốn cô liêu
Bên nhau kiếp này ngỡ chẳng lìa xa
Xa nhau lúc nào
Ngập ngừng ta có hay
Mây của trời lại
Để gió mang đi rồi
Còn mình tôi ngồi đơn côi
Than trách sao tơ trời
Se đứt duyên giữa đường
Còn thương còn đợi còn vương
Nguyện mai hóa kiếp muôn phương
Chờ ai
Những dòng chữ này
Anh viết ra thiết tha
Vì thương ai quá đành xót xa
Ngày em đi tiết trời đang vào hạ
Gió vẫn thổi từng tán cây
Bình yên của anh ở đấy
Là được mỗi ngày nắm tay em
Đợi em về trên con thuyền nhỏ
Khẽ chạm vào làn tóc hoa bay
Ai nên duyên tình nồng hương say
Gần bên anh
Nghe yên bình chốn thương này
Tiếc thay ngồi đợi bình yên
Về tan đi làn khói
Mây mờ sương đọng
Đau lòng người bay theo gió
Người ở lại giờ ai thương
Bóng dáng một người còn đọng nơi đây
Ánh mắt đôi môi
Ngọt ngào thơ ngây còn đâu
Tình ta trao nay người trao ai
Hứa sẽ bên nhau dù đời phong ba
Nay áo gấm thêu hoa
Người rời xa ta đành xa
Mây của trời lại
Để gió mang đi rồi
Còn mình tôi ngồi đơn côi
Than trách sao tơ trời
Se đứt duyên giữa đường
Còn thương còn đợi còn vương
Nguyện mai hóa kiếp muôn phương
Thuyền giờ này lẻ bóng trăng soi
Người giờ ở nơi đó
Có nhớ thương tôi
Duyên hết rồi
Lệ chia đôi
Ân tình phai phôi
Đành rằng một câu nói
Phút cuối chia ly
Giọt lệ sầu chẳng thấm
Ướt đẫm đôi mi
Người đi biệt li
Mây của trời lại
Để gió mang đi rồi
Còn mình tôi ngồi đơn côi
Than trách sao tơ trời
Se đứt duyên giữa đường
Còn thương còn đợi còn vương
Nguyện mai hóa kiếp muôn phương
Chờ ai đợi chờ ai
Chờ ai