Anh dừng chân
Ngước nhìn trời cao và muôn ánh sao
Để buồn đau
Phủ lên bờ vai hao gầy
Ngày mà ta rời xa
Quay lưng về nhau
Liệu đã có ai ngoảnh lại
Cả hai bước đi vội vàng
Một kết thúc lỡ làng cho ta
Nơi giọt sương
Vẫn nằm lại trên dòng khóe mắt em
Lỡ một giây
Ngàn năm thì cũng vẫn vậy
Dư âm ngày nao
Như vẫn còn bên tai
Nhưng nay đã thiếu bóng ai
Rồi mai sau già đi
Liệu anh có còn tiếc nuối
Ngàn lần anh yếu đuối
Ngàn lần để nước mắt rơi
Để rồi chợt nhận ra
Năm tháng kia cũng đã vội qua
Chậm lại một giây cuối
Để anh được ôm lấy em
Vì anh hiểu mai sau
Cũng chẳng tìm được người như em
Chẳng thể tìm được em
Bao ngày qua
Anh hoài chìm trong hồi ức đã xa
Không nhận ra
Bỏ quên những thứ trước mặt
Chờ đợi một người cũng đã bao lâu
Dù đã biết trước
Sẽ chẳng tìm thấy nhau
Để rồi anh cũng phải nhận ra
Em đã xa mãi
Ngàn lần anh yếu đuối
Ngàn lần để nước mắt rơi
Để rồi chợt nhận ra
Năm tháng kia cũng đã vội qua
Chậm lại một giây cuối
Để anh được ôm lấy em
Vì anh hiểu mai sau
Cũng chẳng tìm được người như em
Chẳng thể tìm được em
Qua bao nhiêu khung trời
Chạy theo giấc mơ anh mang một thời
Từng hơi ấm
Kỉ niệm tàn phai đã bao lâu rồi
Anh chỉ muốn được cùng em
Đi hết quãng đường dài
Dù cho em sẽ không
Không quay về nữa
Và rồi bao năm tháng
Cũng phai dần theo bóng em
Phép màu anh mong ước
Chỉ có trong giấc mơ mà thôi
Chậm lại một giây cuối
Để anh được ôm lấy em
Vì anh hiểu mai sau
Cũng chẳng tìm được người như em
Ngàn lần anh yếu đuối
Ngàn lần để nước mắt rơi
Để rồi chợt nhận ra
Năm tháng kia cũng đã vội qua
Chậm lại một giây cuối
Để anh được ôm lấy em
Vì anh hiểu mai sau
Cũng chẳng tìm được người như em
Chẳng thể tìm được em