Anh nợ em tấm chân tình
Để cánh nhành hồng
Lỡ màu úa phai
Anh nợ em cả cuộc đời
Lỡ thời thanh xuân
Của một cô gái
Còn lại gì ngoài áng mây hồng
Chiều hoàng hôn tím nghe thương đau
Mưa giăng lối về mi rưng lệ
Sầu nghiên lẻ bóng buồn thương nhau
Hạt nắng tàn tình dỡ dang
Hoa tươi chưa nỡ đã héo vàng
Duyên lỡ làng bước sang ngang
Cố níu lại cũng vỡ tan
Thu khẽ trôi xuân đang lạnh
Vài giọt sương trắng rơi bên thềm
Bước chân anh đã thấm mỏi mệt
Đếm ngày xa em càng dài thêm
Cơn mưa qua ướt đẫm đôi vai em
Thấm dầm bên trong con tim anh
Ngày li biệt anh chẳng thể ở bên
Để chở che em qua khổ lạnh
Bóng đò chiều giờ đây đã gác mái
Bến sông cũ giờ
Chẳng còn người qua
Anh bước trên khổ đau ngang trái
Phải tự trách thân
Luôn nhớ một người xa
Là kẻ vô tình
Anh chỉ đem lại
Cho con tim em đầy vết xước
Việc đơn giản nhất
Cho em hạnh phúc
Mà anh cũng không thể làm được
Nhân tình thế thái
Muôn ngày sau vẫn đau
Lệ thấm trên mi
Cứ mãi thêm vọng vào
Sầu ai oán như
Đã sâu vào máu
Và hình bóng em
Anh mãi khắc sâu vào não
Như là trong bao cơn mơ
Tình hợp tan như câu thơ
Sao lại chẳng nói ra chân tình
Một tình yêu hai thế giới
Thương nhau sao đau lòng vậy
Chôn giấu yêu thương
Anh gởi cho em
Đem lời ca hòa theo gió chiều
Nắng thơm đồng chập chờn bóng ai
Cứ ngỡ là em
Yêu nhau cả một thời
Xa nhau cả một đời
Hạnh phúc sao lại xa vời
Nơi hai ta không thể chạm tới
Và du dương tiếng mưa buồn
Anh đang nghe
Tiếng khóc còn đan xen
Trách anh thật nhiều
Vì đã nỡ về muộn
Để chuyến đò đêm trôi lỡ hẹn
Kẻ vô tình sẽ
Không thể thấu hiểu
Người si tình hạnh phúc được bao nhiêu
Chợt nhận ra chỉ còn lại tiêu điều
Anh đã để mất đi
Người anh không thể thiếu
Tìm hoài mà sao chẳng nghe
Được giọng em nói như ngày xưa
Giờ đây chỉ còn lại những tiếng ve
Nơi mà em bỏ đi trong ngày mưa
Anh có tất cả rồi
Em ở nơi đâu
Mình đã hứa bên nhau đến bạc đầu
Để chuyện buồn chìm
Mãi dưới sông sâu
Em hãy ở lại đi
Anh không muốn mất em đâu
Hoa liễu tàn rơi
Như phận đành tan
Trôi lỡ làng như
Duyên tình đã cạn
Tiếc thương thay
Hạnh phúc trời không ban
Để hai đứa mình
Xa nhau quá vội vàng
Gió đong đưa tiếng sét trong mưa
Thoáng bóng em ngang qua ô cửa
Nhớ khi xưa em phải
Đứng khóc như mưa
Trễ rồi anh ơi đã về chưa
Tim vỡ tan hao gầy
Khóe mi tràn lệ cay
Sẽ chẳng còn được thấy
Hình bóng em ở nơi đây
Xin cho anh lần cuối nắm tay em
Vương hàng mi mắt buông thêm buồn
Có lẽ sau này
Chúng ta chẳng còn gặp lại
Đoạn đường ta đến bước này
Dường như sẽ bên nhau
Ai đành mang em xa nơi ấy
Để mặc anh phía sau nỗi đau này
Cuộc tình nào cũng tan
Bông hoa xinh cũng tàn
Dù thề hẹn lớn lao
Hạnh phúc được bao
Thời gian có thể
Xóa nhòa thương đau
Chỉ là ta không thể gần bên nhau
Như trời thiếu vắng bóng mây
Anh thiếu em vậy