Giọt sầu thương, còn vương trên mi
Giờ ở nơi nào, em ơi về chưa
Ngày dài, đêm mưa buồn rơi
Nhân thế vô tình ai đâu nào hay
Một mình bơ vơ nhìn trăng
Giăng kín mây buồn ai ơi còn trông
Hẹn thề nhau để làm chi
Tạ từ bước đi
Duyên ta bên nhau
Giờ phải bỏ lại tình sau đêm
Người mang yêu thương đi
Mình ta vỡ tan trong tim
Ngồi nhặt từng đống tro tàn
Vùi vập nỗi nhớ vô vàn
Tương tư bóng hình
Nhìn người phụ tình mình bỏ đi
Nhân sinh cho ta gặp gỡ
Cớ sao ải khổ trớ trêu
Thương thay duyên ta đành lỡ
Ngỡ sao giờ đành vỡ mộng
Tâm can vỡ nát ai oán
Hoa phai nhạt dần úa màu
Lỗi lầm ta sai
Giờ thì biết phải trách ai
Đắng cay
Chiều nghiêng nắng đổ mây hạ vàng
Ôi mắt lệ tràn
Thấm đẫm vào trong tim
Trách phận duyên mình sao bẽ bàng
Hết thương cạn nhớ
Người còn bên phù phiếm
Tình cảm mình giờ thật mông lung
Như ngọn đèn treo ở trước gió
Đổ vỡ chỉ còn lại tàn tro
Nhưng vẫn mãi khắc sâu
Trong tim chẳng thể bỏ
Ngày em nói chia ly
Tâm can anh điên dại cuồng
Nhìn em bước ra đi
Nhưng tim này chẳng thể buông
Là câu nói quên đi
Ở lòng anh không hề muốn
Nhưng biết phải làm sao
Khi bên nhau cả hai đều buồn
Giờ em ở nơi nào
Ký ức bủa vây trái tim anh này
Ngàn nỗi nhớ dâng trào
Hương xưa ngọt ngào anh nào tìm thấy
Sương rơi trong đêm
Vọng thê nguyệt cầm ai van
Âm hương vô tâm
Ngàn năm chẳng thể xóa nhòa
Xa trong cơn mơ
Người giờ đang ở nơi đâu
Họa lại bức tranh
Giai nhân hoang vắng một mình
Nhân sinh cho ta gặp gỡ
Cớ sao ải khổ trớ trêu
Thương thay duyên ta đành lỡ
Ngỡ sao giờ đành vỡ mộng
Tâm can vỡ nát ai oán
Hoa phai nhạt dần úa màu
Lỗi lầm ta sai
Giờ thì biết phải trách ai
Đắng cay