Tôi xa người như xa núi sông
Em bên kia suối bên kia rừng
Em bên kia nắng bên kia gió
Tôi một dòng sương lên mênh mông
Tôi xa người như xa biển đông
Chiều dâng lênh láng chiều giăng hàng
Những cây ghi dấu ngày em đến
Đã chết từ đêm mưa không sang
Tôi xa người xa hơi thuốc cay
Ngày mai tình sẽ bỏ tim này
Chiều em không tới hàng cây đã
Nghiêng xuống tôi từng ngọn heo may
Tôi xa người như xa biển đông
Như xa núi sông
Em bên kia suối sương lên mênh mông
Tôi xa người xa tôi từ đấy
Lặng yên dấu xưa
Còn chân đá cũ
Còn lời oán than
Tôi xa người xa hơi thuốc cay
Ngày mai tình sẽ bỏ tim này
Chiều em không tới hàng cây đã
Nghiêng xuống tôi từng ngọn heo may
Tôi xa người như xa biển đông
Như xa núi sông
Em bên kia suối sương lên mênh mông
Tôi xa người xa tôi từ đấy
Lặng yên dấu xưa
Còn chân đá cũ
Còn lời oán than
Tôi xa người xa môi rất thơm
Em như gió núi như chim ngàn
Em xa xôi quá làm sao biết
Tôi âm thầm như cơn mê hoang
Tôi xa người xa không hờn oán
Vườn tôi trăng lạnh đến hoang tàn
Nhớ ai buồn ngất trên vai áo
Mưa ở đâu về như vết thương
Nhớ ai buồn ngất trên vai áo
Mưa ở đâu về như vết thương