Phận đời con gái má hồng
Mười hai bến nước đục trong nào ngờ
Bẽ bàng tình lỡ cung tơ
Người vui duyên mới ai thơ thẫn buồn
Bến sông mình em lặng lẽ bao ngày
Nhìn lục bình trôi
Giận người mau nỡ đổi thay
Đò xưa sao nỡ quên rồi bến chờ
Mơ mãi xa bờ
Bên người mộng đẹp tình thơ
Nhớ ai
Từng đêm khóe mắt lăn dài
Cửa khép then cài
Nghe buồn len lỏi vào tim
Trời xa
Ai vui tình mới duyên lạ
Có biết nơi này
Giờ em một bóng khổ đau
Nhớ ngày bên nhau
Chung xuồng ba lá ngược xuôi
Tảo tần trên sông
Bên nhau hạnh phúc tình nghèo
Ngờ đâu một ngày
Anh đi theo người giàu sang
Đành tâm bỏ lại
Vợ hiền con thơ héo mòn
Giờ người nơi đâu
Có còn nhớ mái nhà xưa
Nhớ dòng sông quê
Nổi trôi bao nhánh lục bình
Trách người vô tâm
Giận mình thương quá thật lòng
Phận duyên bẽ bàng
Hẩm hiu như lục bình trôi
Lẻ loi buồn tênh nơi bến sông chiều
Bên mái tranh nghèo
Con khờ than khóc gọi cha
Chờ chi đợi chi ai cuối chân trời
Nhớ chi một người
Phụ tình quên nghĩa trăm năm
Nhớ ai
Từng đêm khóe mắt lăn dài
Cửa khép then cài
Nghe buồn len lỏi vào tim
Trời xa
Ai vui tình mới duyên lạ
Có biết nơi này
Giờ em một bóng khổ đau
Nhớ ngày bên nhau
Chung xuồng ba lá ngược xuôi
Tảo tần trên sông
Bên nhau hạnh phúc tình nghèo
Ngờ đâu một ngày
Anh đi theo người giàu sang
Đành tâm bỏ lại
Vợ hiền con thơ héo mòn
Giờ người nơi đâu
Có còn nhớ mái nhà xưa
Nhớ dòng sông quê
Nổi trôi bao nhánh lục bình
Trách người vô tâm
Giận mình thương quá thật lòng
Phận duyên bẽ bàng
Hẩm hiu như lục bình trôi
Lẻ loi buồn tênh nơi bến sông chiều
Bên mái tranh nghèo
Con khờ than khóc gọi cha
Chờ chi đợi chi ai cuối chân trời
Nhớ chi một người
Phụ tình quên nghĩa trăm năm