Cứ như một giấc mơ dài
Không ngày tìm ra lối về
Chỉ trong màn sương khói mờ
Người thương mới không buông rời
Tháng năm thật quá phũ phàng
Tan như giọt sương sớm khuya
Tình duyên dở dang mới thấu
Lệ nhòa tim đau chén sầu
Cố nhân nghìn câu si tình
Nhưng nào lường trước ái tình
Thoáng trong khoảnh khắc
Nhưng cần ngàn năm để quên nụ cười
Khóe môi chạm chỉ một lần
Nhưng lại say đến thiên thu
Vạn đời phân ly mới đủ
Phút giây đời nay gặp gỡ
Vì đâu duyên số tàn mau héo khô
Thế nhân lại quá vô tâm mong chia lìa
Mình ta thiên thu
Ngồi trong nỗi mong nhớ nhớ thương thương
Cánh hoa tàn chỉ vì giấc mơ chẳng về
Cố nhân nghìn câu si tình
Nhưng nào lường trước ái tình
Thoáng trong khoảnh khắc
Nhưng cần ngàn năm để quên nụ cười
Khóe môi chạm chỉ một lần
Nhưng lại say đến thiên thu
Vạn đời phân ly mới đủ
Phút giây đời nay gặp gỡ
Vì đâu duyên số tàn mau héo khô
Thế nhân lại quá vô tâm mong chia lìa
Mình ta thiên thu
Ngồi trong nỗi mong nhớ nhớ thương thương
Cánh hoa tàn chỉ vì giấc mơ chẳng về
Nghìn lần mong trăng sao xin mang
Bóng ai quay về
Tay trong tay một lần nương náu câu thề
Nghìn lần đợi một mình trong đêm
Mắt ai cay nhòa
Mới đây thôi mà giờ hương tóc đã phai
Vì đâu duyên số tàn mau héo khô
Thế nhân lại quá vô tâm mong chia lìa
Mình ta thiên thu
Ngồi trong nỗi mong nhớ nhớ thương thương
Cánh hoa tàn chỉ vì giấc mơ chẳng về
Vì đâu duyên số tàn mau héo khô
Thế nhân lại quá vô tâm mong chia lìa
Mình ta thiên thu
Ngồi trong nỗi mong nhớ nhớ thương thương
Cánh hoa tàn chỉ vì giấc mơ chẳng về
Cánh hoa tàn chỉ vì giấc mơ chẳng về