Tôi với em xa nhau
Cũng khá lâu rồi em nhỉ
Tôi đã quên em
Không còn nhớ những kỉ niệm ấy
Lại về mỗi khi
Cơn gió về mùa đông sang
Em ở chốn nào vậy
Khi em cười nhạt nhẹ đôi chân theo
Theo những con người ấy
Và tôi thằng khờ cố gắng giữ em
Để được cái gì đây
Yêu thương nỗi nhớ tôi dành cho em
Không giữ được em bên từng ngày
Em thích xe hơi, những cuộc chơi
Khói *** và giàu đẹp
Em cứ đi thôi, ở bên tôi
Là những hạt mưa rào lạnh rét
Em không thích những cánh đồng
Em không thích những vần thơ
Những thứ xa hoa cuộc sống bất cần
Đó là những thứ em hằng mơ
Em quan tâm gì đến tương lai
Em quan tâm gì niềm đau nỗi nhớ
Còn tôi trân trọng từng giây từng phút
Tôi trân trọng cả từng nhịp thở
Ừ tôi là vậy, tôi nhút nhát
Nên tôi dừng lại ở đây thôi
Cô bé ngây ngô ngày nào đâu rồi
Thứ gì đã làm em thay đổi
Trang giấy trắng đó tôi xóa tên em
Tôi xin gạch đi luôn từ đợi
Cánh bồ công anh hòa vào làn gió
Bay về tận phía cuối chân trời
Vậy thì thôi cũng đành
Tôi cũng chẳng có gì đâu
Với chiếc xe đạp cọc cạch
Chỉ dám thập thò
Đứng ở phía đằng sau
Ai làm tôi thương, làm tôi nhớ
Rồi ai vẫn bỏ lại tôi
Ai làm tôi buồn, làm tôi sợ
Rồi lại quay lưng bước đi vội
Em à tôi đã cố giữ, níu kéo em
Xin em đừng đi theo bọn họ
Em nở nụ cười em nhếch mép
Và nói rằng không cần tôi lo
Ừ thì nhút nhát, người như tôi
Mà theo đuổi em thì rất khó
Những thứ em cần, thứ em mong
Tôi không thể có đâu ai cho
Tôi buồn và khóc
Cô đơn và tuyệt vọng
Như trên bầu trời không còn ánh sao
Như mất thứ gì thật quan trọng
Có lẽ vậy à, thôi thì quên em
Thôi thì quên luôn thôi đừng nhớ
Tâm sự với beat viết tâm trạng
Tôi thả tâm tư lên từng trang vở
Để mực mà nước mắt
Hòa vào lem luốc thành vần thơ
Cũng như mây đã hóa thành hạt mưa
Đổ tại vì gió thì vô cớ
Và rồi người ta đã đến
Hình ảnh em tôi vội quên
Người ta khác em rất dịu hiền
Luôn cùng sánh bước và ở bên
Tôi đã quên em quên em rồi
Tôi không còn nhớ còn chờ mong
Xin trả lại em hai từ nhớ thương
Để cho tôi không phải bận lòng
Thứ tình cảm ấy tôi đã quên
Giờ tôi cũng không còn quan trọng
Em lấy anh ta em có hạnh phúc
Thằng đó có hay đánh em không
Hôm nay gặp lại tôi khác rồi
Chỉ hỏi thăm em vài câu thôi
Giờ em có khóc có ân hận
Thì tất cả đã quá muộn rồi
Tôi đã cố khuyên cố giữ em
Nhưng tôi đã không thể giữ nổi
Giờ trách ai đây tôi và em
Thôi thì em cứ trách ông trời
Vậy thì thôi cũng đành
Tôi cũng chẳng có gì đâu
Với chiếc xe đạp cọc cạch
Chỉ dám thập thò
Đứng ở phía đằng sau
Ai làm tôi thương, làm tôi nhớ
Rồi ai vẫn bỏ lại tôi
Ai làm tôi buồn, làm tôi sợ
Rồi lại quay lưng bước đi vội
Em à tôi đã cố giữ, níu kéo em
Xin em đừng đi theo bọn họ
Em nở nụ cười em nhếch mép
Và nói rằng không cần tôi lo
Ừ thì nhút nhát, người như tôi
Mà theo đuổi em thì rất khó
Những thứ em cần, thứ em mong
Tôi không thể có đâu ai cho