Lắng nghe trong đêm tiếng ai thở dài
Chịu tổn thương đợi chờ nắng mai
Nhành hoa kia đã xác xơ
Chẳng một ai chú tâm ngó ngàng
Cũng như duyên phận của hai ta
Đến nay lụi tàn
Con tim mong manh
Chất chứa bao nỗi niềm
Tự hỏi trời cao tình là chi
Làm người hóa điên
Khóc xong rồi chuyện trò với gương
Tự tay lau khóe mi ngấn lệ
Phút giây bồi hồi
Là lý do khiến cho hai ta lìa xa
Giờ đây chúng ta hai người dưng
Đang cùng một quá khứ với nhau
Nơi vốn yên bình
Lại mang đến cho em niềm đau
Thật tâm vẫn muốn đi tiếp cùng anh
Nhưng chợt ngộ nhận ra
Nơi chúng ta
Cũng chẳng biết khi nào
Trở về lại nơi bắt đầu
Hai người xa lạ
Cố chấp cũng vậy thôi
Ở trong mắt ai cũng tồi
Vun vén hy sinh
Tình như muối đổ biển sâu
Hòa tan hai tiếng chia tay
Dồn vào lời yêu hôm ấy
Không uống không say
Không yêu không lụy không đau
Con tim mong manh
Chất chứa bao nỗi niềm
Tự hỏi trời cao tình là chi
Làm người hóa điên
Khóc xong rồi chuyện trò với gương
Tự tay lau khóe mi ngấn lệ
Phút giây bồi hồi
Là lý do khiến cho hai ta lìa xa
Giờ đây chúng ta hai người dưng
Đang cùng một quá khứ với nhau
Nơi vốn yên bình
Lại mang đến cho em niềm đau
Thật tâm vẫn muốn đi tiếp cùng anh
Nhưng chợt ngộ nhận ra
Nơi chúng ta
Cũng chẳng biết khi nào
Trở về lại nơi bắt đầu
Hai người xa lạ
Cố chấp cũng vậy thôi
Ở trong mắt ai cũng tồi
Vun vén hy sinh
Tình như muối đổ biển sâu
Hòa tan hai tiếng chia tay
Dồn vào lời yêu hôm ấy
Không uống không say
Không yêu không lụy không đau
Giờ đây chúng ta hai người dưng
Đang cùng một quá khứ với nhau
Nơi vốn yên bình
Lại mang đến cho em niềm đau
Thật tâm vẫn muốn đi tiếp cùng anh
Nhưng chợt ngộ nhận ra
Nơi chúng ta
Cũng chẳng biết khi nào
Trở về lại nơi bắt đầu
Hai người xa lạ
Cố chấp cũng vậy thôi
Ở trong mắt ai cũng tồi
Vun vén hy sinh
Tình như muối đổ biển sâu
Hòa tan hai tiếng chia tay
Dồn vào lời yêu hôm ấy
Không uống không say
Không yêu không lụy không đau