Anh không thể nói được lời ngọt ngào
Như bao người
Anh không thể hát được
Bài tình ca em thích
Anh không hề biết cách
Dành tặng em những bất ngờ
Nên anh chẳng dám nói ra
Là đã yêu
Thay lời anh gửi với gió vài câu hát
Êm đềm như làn mây trôi
Biển xanh ngát
Câu tình ca này không hay
Thì xin em đừng xua tay
Bao ngày mong chờ
Anh mơ về em đây
Đắng cay nơi này
Em ơi người có thấy
Mất em sẽ buồn
Sẽ đau khi cách xa
Nên anh chẳng thể
Vì anh chẳng muốn thấy em khóc
Càng không thể nói cho em biết
Tình yêu này vẫn cứ vẹn nguyên
Như ngày đầu tiên
Ngày ta mới biết
Vì anh sợ mất thứ duy nhất
Muốn giữ em thật lâu
Yêu em đậm sâu
Vì một mai nói ra
Liệu ta có còn bên nhau nữa không
Có nỗi nhớ đêm về anh tự thu mình
Trong giấc mơ sâu
Có tình yêu không thể nói
Làm cho lòng anh xác xơ đi nhiều
Yêu và xa và quên
Thương là đau là nhớ
Gió vấn vương sao mây hững hờ
Những xót xa đâu ai có ngờ
Khi màn đêm dần buông lời
Anh dạo bước chân giữa lối quen
Với một chút men nhấm môi
Sắc màu tối tràn ngập khắp nơi
Lối về bỗng dần xa vời
Và nơi nào ta sẽ có em
Đến suốt đời
Nếu lỡ câu ca này nói nên lời vì ai
Thì xin xin em đừng xua tay
Vì anh chẳng muốn thấy em khóc
Càng không thể nói cho em biết
Tình yêu này vẫn cứ vẹn nguyên
Như ngày đầu tiên
Ngày ta mới biết
Vì anh sợ mất thứ duy nhất
Muốn giữ em thật lâu
Yêu em đậm sâu
Vì một mai nói ra
Liệu ta có còn bên nhau nữa không
Vì anh chẳng muốn thấy em khóc
Càng không thể nói cho em biết
Tình yêu này vẫn vẹn nguyên
Như ngày đầu tiên
Vì anh sợ mất thứ duy nhất
Muốn giữ em thật lâu
Yêu em đậm sâu
Vì một mai nói ra
Liệu ta có còn bên nhau nữa không