Nụ hoa kia khô héo
Sau bao ngày thiếu nắng
Tựa như em hon héo
Lâu nay chẳng son phấn
Tự thương bản thân mình đi em
Đâu ai thấy hết
Những vỡ nát trong lòng em
Người ta không yêu em đâu
Đã bỏ rơi em rồi
Người ta lấy hết thanh xuân
Rồi bỏ em giữa đời
Tình yêu em đã trao đi
Làm sao lấy lại
Tuổi đôi mươi em lỡ yêu
Chẳng biết đúng sai
Sai một li là đi một dặm
Nên giờ em mới khổ tâm
Đâm lao em theo lao
Nên giờ ngã đau
Đời em như nhánh lục bình
Trôi trên sông lênh đênh
Không nơi bến nương nhờ
Chẳng còn ai ở bên
Mây nhìn thấy nhưng chẳng lấy được
Em đừng mơ ước xa vời
Thuyền to thì gặp sóng lớn
Nông sâu khó lường
Em lỡ bước vấp ngã rồi
Khóc thì tự lau thôi
Đau thêm chỉ một chút
Em hãy để con tim nghỉ ngơi
Người ta không yêu em đâu
Đã bỏ rơi em rồi
Người ta lấy hết thanh xuân
Rồi bỏ em giữa đời
Tình yêu em đã trao đi
Làm sao lấy lại
Tuổi đôi mươi em lỡ yêu
Chẳng biết đúng sai
Sai một li là đi một dặm
Nên giờ em mới khổ tâm
Đâm lao em theo lao
Nên giờ ngã đau
Đời em như nhánh lục bình
Trôi trên sông lênh đênh
Không nơi bến nương nhờ
Chẳng còn ai ở bên
Mây nhìn thấy nhưng chẳng lấy được
Em đừng mơ ước xa vời
Thuyền to thì gặp sóng lớn
Nông sâu khó lường
Em lỡ bước vấp ngã rồi
Khóc thì tự lau thôi
Đau thêm chỉ một chút
Em hãy để con tim nghỉ ngơi
Sai một li là đi một dặm
Nên giờ em mới khổ tâm
Đâm lao em theo lao
Nên giờ ngã đau
Đời em như nhánh lục bình
Trôi trên sông lênh đênh
Không nơi bến nương nhờ
Chẳng còn ai ở bên
Mây nhìn thấy nhưng chẳng lấy được
Em đừng mơ ước xa vời
Thuyền to thì gặp sóng lớn
Nông sâu khó lường
Em lỡ bước vấp ngã rồi
Khóc thì tự lau thôi
Đau thêm chỉ một chút
Em hãy để con tim nghỉ ngơi
Em lỡ bước vấp ngã rồi
Khóc thì tự mình lau thôi
Đau chỉ một chút
Giờ hãy để con tim nghỉ ngơi