Có lẽ đúng hay sai
Cả hai đã hiểu rõ
Cũng đến lúc thôi bao biện
Cùng hàng trăm lí do
Anh cá là ta chẳng thể
Cầm chặt tay nhau nổi nữa đâu
Cố gắng cũng đến thế
Vì đằng nào
Rồi cũng sẽ buông tay mà
May mắn đến
Đôi khi vì ta trót bỏ lỡ
Thủy triều rút đi
Làm con sóng thôi xô bờ
Cơn mưa nào cũng tạnh
Hết cách thôi đành
Phải xóa nhòa đi hết
Từng phút giây khi bên em
Vẫn hay nằm thức trò chuyện thâu đêm
Giờ nhắc bản thân trân trọng
Những gì đã đánh mất
Cảm ơn lúc em mới bước đến
Cảm ơn đã ở bên
Dù anh biết sẽ rất khó quên
Khi mà mọi thứ
Cũng đã thành thói quen
Giờ đoạn đường ai nấy cũng đã đi
Ngoảnh đầu lại thấy đúng ra
Thì mình cũng đã viết nên
Câu chuyện đẹp
Dù kết thúc chưa trọn vẹn đành thôi
Xin cảm ơn vì khi gọi em
Thì em đã không nhấc máy
Anh phải học cách làm sao
Để không còn đau khi tim bốc cháy
Với lấy đôi bàn tay
Từ một người vốn chẳng còn nơi này
Còn nói gì
Giờ ngoại trừ hai từ cảm ơn
Người bước đi
Và để lại một người đàng hoàng hơn
Có lẽ anh cũng phải tập quên hết
Sẽ không còn thức
Để trò chuyện suốt đêm
Nhắc bản thân trân trọng
Những gì đã đánh mất
Cảm ơn lúc em mới bước đến
Cảm ơn đã ở bên
Dù anh biết sẽ rất khó quên
Khi mà mọi thứ
Cũng đã thành thói quen
Giờ đoạn đường ai nấy cũng đã đi
Ngoảnh đầu lại thấy đúng ra
Thì mình cũng đã viết
Một câu chuyện đẹp
Dù kết thúc chưa trọn vẹn đành thôi
Cảm ơn lúc em mới bước đến
Cảm ơn đã ở bên
Và anh biết sẽ rất khó quên
Khi mà mọi thứ
Cũng đã thành thói quen
Giờ đoạn đường ai nấy cũng đã đi
Anh ngoảnh đầu lại và anh ước gì
Mình sẽ viết thêm một câu chuyện đẹp
Dù kết thúc không trọn vẹn đành thôi