Cơn mưa buồn nào kéo đến nhanh
Làm nhòe bức tranh đang tô màu
Mà chợt thấy mình xa cách anh
Tựa có vách ngăn
Giữa đôi mình hả anh
Con đường chúng ta bên nhau
Em thường nghĩ
Ta sẽ sâu đậm bền lâu
Vậy có gì khiến cho anh
Trôi ngang cảm giác
Y như đang muốn
Tạm gác lại tình yêu
Em không hiểu
Hãy kể cho em đi
Những điều anh đang nghĩ
Ghì chặt trong tâm trí
Đừng lặng yên như thế
Đừng để em ngủ mê
Ở một nơi chẳng thấy lối về
Vậy thật ra anh định nghĩa
Cho tình yêu ấy là gì
Mà để cô đơn
Tìm đến ngay cạnh em cứ thầm thì
Ô anh đang ở vùng xám
Nơi chỉ còn tia nắng nhạt màu
Anh như trở thành người khác
Vì đang tập phải che giấu nỗi sầu
Dù người có đâu nào hay
Anh chẳng còn thấy anh ở đây
Tình mình giờ như cánh hoa tàn phai
Chỉ cần một làn gió bay nhẹ qua
Cũng đủ làm hai chúng ta rời xa
Như người xa lạ
Rơi vào ngay giữa ngân hà
Cánh cửa đang mở ra
Để ta bước qua
Hay mình cho nhau thời gian
Để tìm lại cảm giác
Thay vì cứ chìm đắm
Trong nơi hoang tàn
Hãy kể cho em đi
Những điều anh đang nghĩ
Ghì chặt trong tâm trí
Đừng lặng yên như thế
Đừng để em ngủ mê
Ở một nơi chẳng thấy lối về
Vậy thật ra anh định nghĩa
Cho tình yêu ấy là gì
Mà để cô đơn
Tìm đến ngay cạnh em cứ thầm thì
Đừng để em ôm tổn thương
Ấm ức cứ dồn nén
Bao vây xé tan tâm hồn em
Em chẳng khác chi đâu em à
Nhìn vào anh em chỉ thấy yếu đuối
Trốn chạy với con tim mong manh
Sắp vụn vỡ
Vì em chẳng luôn ở đây
Thật lòng anh đã cố giữ lấy
Chỉ là em không lắng nghe
Không nhìn thấy
Giữ hay trốn tránh thế hả anh
Vậy mà em lại mang vô tâm
Đặt vào anh
Xem như anh là người sai
Vậy giờ ta nên định nghĩa
Cho tình yêu ấy là gì
Mà giờ cũng chẳng cần thiết
Phải định nghĩa để làm gì