Khi xưa em khóc bằng giọt nước mắt
Đôi khi yếu lòng
Em khóc trong gào thét
Thời gian trôi
Em tập khóc trong im lặng
Giờ đây em khóc bằng nụ cười
Chẳng cần người cầm ô
Che cho em nữa
Vì cơn mưa màu nước mắt
Đã tạnh rồi
Lúc anh đi anh mới hiểu ra rằng
Giông tố đời em viết tắt là anh
Mình giống nhau chữ thương
Nhưng rẽ ngang mỗi người một hướng
Anh thương hại
Còn em mang bao tổn thương
Mình ngỡ như thành đôi
Có ai ngờ lại phải đành thôi
Tưởng thật lòng
Nào đâu là cơn ác mộng
Một quá khứ ưu tối
Và một thanh xuân lạc lối
Cú sốc đầu đời
Là khi người ta phản bội
Liều thuốc quá hạn
Chỉ khiến cho căn bệnh nặng thêm
Yêu anh quá nhiều
Khiến em một đời cô liêu
Chẳng cần người cầm ô
Che cho em nữa
Vì cơn mưa màu nước mắt
Đã tạnh rồi
Lúc anh đi anh mới hiểu ra rằng
Giông tố đời em viết tắt là anh
Mình giống nhau chữ thương
Nhưng rẽ ngang mỗi người một hướng
Anh thương hại
Còn em mang bao tổn thương
Mình ngỡ như thành đôi
Có ai ngờ lại phải đành thôi
Tưởng thật lòng
Nào đâu là cơn ác mộng
Một quá khứ u tối
Và một thanh xuân lạc lối
Cú sốc đầu đời
Là khi người ta phản bội
Liều thuốc quá hạn
Chỉ khiến cho căn bệnh nặng thêm
Yêu anh quá nhiều
Khiến em một đời cô liêu
Mình giống nhau chữ thương
Nhưng rẽ ngang mỗi người một hướng
Anh thương hại
Còn em mang bao tổn thương
Mình ngỡ như thành đôi
Có ai ngờ lại phải đành thôi
Tưởng thật lòng
Nào đâu là cơn ác mộng
Một quá khứ u tối
Và một thanh xuân lạc lối
Cú sốc đầu đời
Là khi người ta phản bội
Liều thuốc quá hạn
Chỉ khiến cho căn bệnh nặng thêm
Yêu anh quá nhiều
Khiến em cả đời cô liêu
Yêu anh quá nhiều
Khiến em cả đời cô liêu