Người còn nhớ hay quên
Ân tình xưa giờ đây úa phai
Họa lòng áng mây trôi
Xót xa phận anh kẻ ở lại
Người giờ nhớ thương ai
Con đường xưa mình anh lẻ loi
Ngọc ngà phương xa
Nơi thành đô lấy em đi rồi
Phía cuối con đường
Đọng nhiều vấn vương
Nhánh hồng mờ phai
Theo bàn chân em đi xa nơi này
Đêm nhớ thương người
Ngày không tiếng cười
Nỗi buồn vây kín
Rượu thêm say thêm nhớ nàng
Dặn lòng thôi phải
Dặn lòng thôi phải quên đi
Mối ân tình xưa ấy
Biết là đau nhưng em đi
Cũng chẳng một lần quay về nữa
Nước mắt rơi hoài trong đêm
Bên anh nay phải không em
Bến sông xưa
Chẳng còn ai ngóng ai trông
Người giờ đang ở phương xa
Có được hạnh phúc
Hay là nước mắt tràn ngập khóe mi
Dẫu bao nhiêu chân trời
Cách xa nhau mấy đời
Thì anh vẫn mong em
Luôn được bình yên
Phía cuối con đường
Đọng nhiều vấn vương
Nhánh hồng mờ phai
Theo bàn chân em đi xa nơi này
Đêm nhớ thương người
Ngày không tiếng cười
Nỗi buồn vây kín
Rượu thêm say thêm nhớ nàng
Dặn lòng thôi phải quên đi
Mối ân tình xưa ấy
Biết là đau nhưng em đi
Cũng chẳng một lần quay về nữa
Giọt lệ rơi mãi trong đêm
Đợi anh nay phải không em
Bến sông xưa
Chẳng còn ai ngóng ai trông
Người giờ đang ở
Người giờ đang ở phương xa
Có được hạnh phúc
Hay là nước mắt tràn ngập khóe mi
Dẫu bao nhiêu chân trời
Cách xa nhau mấy đời
Thì anh vẫn mong em
Luôn được bình yên
Nỗi đau này gửi theo gió mây
Phút chốc chiêm bao
Anh lại thấy em chốn này
Những lúc em buồn liệu còn nhớ anh
Hay là em đã quên đi
Bao nhiêu kỷ niệm
Dặn lòng thôi phải
Dặn lòng thôi phải quên đi
Mối ân tình xưa ấy
Biết là đau nhưng em đi
Cũng chẳng một lần quay về nữa
Nước mắt rơi hoài trong đêm
Bên anh nay phải không em
Bến sông xưa
Chẳng còn ai ngóng ai trông
Người giờ đang ở phương xa
Có được bình yên
Hay là nước mắt tràn ngập khóe mi
Dẫu bao nhiêu chân trời
Cách xa nhau mấy đời
Thì anh vẫn mong em
Luôn được bình yên